Giọng nói của hắn thản nhiên: “Hai người bọn họ là mối tình đầu, nhưng lại không thể ở bên nhau, đây là tiếc nuối trong cuộc đời Tiêu Viễn Phong.”
Giang Nguyệt không biết vì sao Tiêu Kỳ Nhiên lại nói với cô những điều này, nhưng cô có thể nghe ra sự cô đơn trong lời nói của hắn.
“Cuối năm ngoái bà ấy được chẩn đoán mắc bệnh ung thư gan, bác sĩ nói chỉ còn nửa năm nữa.” Hắn nói xong, tiếng lon coca bị bóp méo nghe rõ ràng vang vọng.
Thái độ của hắn ta quá là bình tĩnh, cảm thấy như hắn đang kể câu chuyện của người khác: “Bây giờ được đặt ở đây, sau đó sẽ dành phần đời còn lại sống trong bệnh tật ở nơi như thế này.”
Tiêu Kỳ Nhiên mặt không chút thay đổi nói, hắn buông lon Coca trong tay xuống, từ trong bao thuốc rút ra một điếu: “Cho phép tôi hút một điếu được không?”
Giang Nguyệt nhẹ giọng nói: “Có thể.”
Cô nhạy cảm nhận ra, đêm nay Tiêu Kỳ Nhiên có vẻ rất khác lạ so với ngày thường, có thêm vài phần cô đơn cùng mất mát.
Những tia lửa chập chờn trong màn đêm, hắn chỉ hít một hơi, rồi liền kẹp nó giữa các ngón tay.
Hắn đương nhiên nhìn ra trong mắt Giang Nguyệt vừa rồi chợt lóe lên vẻ kinh ngạc cùng không thể tưởng tượng nổi.
Đúng vậy, đó chính là Tiêu gia.
Một gia tộc cùng hoàng tộc có quan hệ thân thiết, lại là gia đình thế gia giàu có được kế thừa từ đời này sang đời khác. Một Tiêu gia đường đường chính chính gia tộc, làm sao có thể có loại tai tiếng là nuôi nữ nhân như thế này?
Giọng điệu của người đàn ông rất bình tĩnh, cảm xúc tĩnh lặng như nước, nhếch môi cười: “Khi tôi lần đầu tiên biết điều này, phản ứng của tôi còn mạnh mẽ hơn cô.”
So với kinh ngạc, hắn càng thêm tức giận.
Hắn ta không thể chấp nhận rằng cha mình sẽ ngoại tình và không chung thủy với cuộc hôn nhân và gia đình của hắn ta.
Vì thế hắn phái người âm thầm điều tra hành tung của Tiêu Viễn Phong, lại một mình đi tới Hoa thành cùng người phụ nữ này gặp mặt, chính là muốn biết loại phụ nữ như thế nào, đáng giá để người cha của hắn cất giấu lâu như vậy.
Nhưng khi nhìn thấy đối phương không có chút sức lực, còn nằm trên giường bệnh, hắn lại không nói nên lời.
Đều là người phụ nữ của Tiêu Viễn Phong, Tô Gia Lan luôn hưởng thụ vinh hoa phú quý, hơn nữa khắp nơi đều là danh tiếng phu nhân bậc nhất, được người khác tôn kính cùng khao khát.
Mà người phụ nữ này lại không có gì cả, rõ ràng là tuổi cũng không sai biệt lắm, bà ấy lại đã gần đi đến cuối cuộc đời, nhưng ngay cả danh phận cũng không có.
Ngay cả khi hắn lạnh lùng đề nghị bà ấy đưa ra lời đề nghị, bà ấy cũng chỉ lắc đầu không nói gì, thậm chí còn nhìn hắn bằng ánh mắt dịu dàng.
Hắn đối với người phụ nữ yếu đuối kia, thật sự không cách nào sinh ra lòng thù hận.
Mà Tiêu Viễn Phong lại cực kỳ kiêng kỵ hắn, mỗi lần nhắc tới người phụ nữ này, giữa cha con bọn họ chính là cãi vã không ngừng, quan hệ cũng càng ngày càng xa.
Hôm nay cũng vậy.
Nhưng Tiêu Kỳ Nhiên không phải muốn cùng Giang Nguyệt nói những lời này.
Điếu thuốc trên tay đã châm được một lúc, Tiêu Kỳ Nhiên phủi phủi tàn thuốc: “Tôi… có một người bạn, anh ta cùng tôi xuất thân như nhau. Trong một môi trường như vậy, hôn nhân cũng không thể được gọi là hôn nhân, mà chỉ là một công cụ kinh doanh của gia đình.”
“Nhưng anh ta vẫn động tâm với một cô gái có xuất thân bình thường, không rõ ràng với cô ấy ba, bốn năm, còn biến cô ấy trở thành ngôi sao nữ nổi tiếng.”
Tiêu Kỳ Nhiên dừng lại một chút, tựa hồ như liếc nhìn Giang Nguyệt một cái: “Anh ta biết trước mắt không thể làm trái ý gia đình, cũng không muốn để lộ tình cảm của mình với người phụ nữ đó, sẽ khiến cô ấy gặp rắc rối, ảnh hưởng đến sự nghiệp của cô ấy. Vì thế anh ta chưa bao giờ để lộ ra một chút tâm tư nào trước mặt người phụ nữ đó.”
Giang Nguyệt vô cùng nghiêm túc lắng nghe câu chuyện này, nửa chừng con đặt câu hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Cô gái kia muốn có một mối quan hệ và hôn nhân ổn định. Nhưng người đàn ông sợ thất bại trong cuộc đấu tranh với gia đình, đến cuối cùng sẽ không thể cho cô ấy những gì cô ấy muốn. Vì vậy anh ta đã cố gắng đuổi cô ấy đi, nhưng sau đó anh ta hối hận.”
“Tại sao lại hối hận?”
“Bởi vì luyến tiếc.”
Hắn nhấp một ngụm thuốc lá, giọng điệu thản nhiên nói: “Nhưng anh ta vẫn làm tan nát trái tim cô ấy, đuổi cô ấy đi. Bây giờ anh ta muốn cứu vãn, cô nghĩ... anh ta nên làm gì bây giờ?”