Chậm một bước sẽ có thể bị người đàn ông đáng ghét này buộc phải ‘làm thêm giờ’ mất.
Tiết An ở Bắc Thành xử lý công việc Tiêu Kỳ Nhiên đã sắp xếp cho cậu ta, tối nay mới vội vàng chạy tới Hoa Thành.
Vừa đến không bao lâu, cậu đã phải thay Tiêu Kỳ Nhiên ngăn cản một tin tức bên lề.
“Tiêu tổng, ảnh chụp của anh và chị Giang Nguyệt ở sân chơi bị paparazzi chụp, đối phương chắc là chụp từ tòa nhà dân cư đối diện.”
Tiêu Kỳ Nhiên gật đầu, ngậm một điếu thuốc, tay ấn bật lửa châm thuốc.
Ảnh chụp cũng không tệ, người đàn ông âu phục giày da, người trong ngực cười như hoa, ánh mắt sáng ngời.
Tiêu Kỳ Nhiên nhìn lại nhiều lần.
Trong làn khói lượn lờ, anh rũ mắt xuống, thần sắc trong mắt tối tăm: “Vẫn như cũ.”
Tiết An biết, đây là ý nói cho cậu phải đem những ảnh chụp cùng scandal có liên quan đến Giang Nguyệt đều đè xuống.
Cũng giống như khi ở Bắc Thành.
Tiết An gật gật đầu, nhưng lại do dự nói: “Đã kịp thời đè xuống, chỉ là lúc trước không có ai xử lý, cũng đã lên men một đoạn thời gian rồi, chắc là cũng đã có người nhìn thấy.”
“Cái này không có gì đáng ngại.” Tiêu Kỳ Nhiên xua tay: “Xóa toàn bộ bài viết gốc, đừng để cho người nào khác nhìn thấy vào sáng mai.”
Đúng như dự đoán, thật sự đã có người nhìn thấy được!
Tần Di Di nằm trên giường lớn, nhàm chán lướt điện thoại di động, tâm tình đắc ý vì hôm nay có thể khiến cho Giang Nguyệt chật vật khó khăn, bất thình lình lại lướt thấy một tấm ảnh paparazzi vừa mới đăng lên.
Tần Di Di tò mò xem một chút, điều này vốn cũng không quan trọng, nhưng lại nhìn thấy hình ảnh Tiêu Kỳ Nhiên ôm Giang Nguyệt theo kiểu công chúa.
Ánh mắt của đàn ông cưng chiều, người phụ nữ trong lòng tươi cười rạng rỡ.
Trong nháy mắt nhìn thấy một màn này, trong phòng rõ ràng rất ấm áp, nhưng Tần Di Di lại giống như rơi xuống hầm băng, vẻ mặt lập tức cứng ngắc.
Cô ta không thể tin nhìn chằm chằm vào hai người trong ảnh, nhất là gương mặt của Giang Nguyệt, cô ta lập tức có thể nghĩ đến có khả năng Tiêu Kỳ Nhiên đã hôn Giang Nguyệt.
A Nhiên còn chưa từng hôn cô ta!
Nhưng khi Tần Di Di nghiến răng nghiến lợi làm mới lại tin tức, bức ảnh đã biến mất.
Ngay cả thông tin của người đăng bài vừa rồi cũng biến mất sạch sẽ, giống như mọi thứ vừa rồi cô ta thấy được chỉ là ảo giác, không phải sự thật.
Nhưng trong lòng Tần Di Di rất chắc chắn, tuyệt đối không phải là cô ta bị hoa mắt nhìn nhầm.
Xem ra là có người đang đè tin tức xuống.
Tần Di Di nhất thời trong cơn giận dữ, cảm xúc choáng váng đầu óc, lập tức gọi cho Tiêu Kỳ Nhiên:
“A Nhiên, anh đang ở đâu?”
Bên kia điện thoại vô cùng yên tĩnh, chỉ nghe thấy thanh âm trầm ổn lãnh đạm của Tiêu Kỳ Nhiên truyền tới:
“Đang tăng ca ở công ty, làm sao vậy?”
Tần Di Di hé miệng, thiếu chút nữa không kìm được nói ra tâm tư của mình mà hỏi “Có phải anh và chị Giang Nguyệt ở cùng một chỗ không?”, nhưng may mắn đã bị cô tạm thời nuốt xuống.
Tần Di Di nhớ tới lúc trước Tiêu Kỳ Nhiên từng lạnh lùng cảnh cáo cô không được tiếp tực gây sự vô cớ nữa.
Anh thích người ngoan ngoãn.