Mục lục
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Giang Nguyệt (Tác giả: Thục Kỷ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô có được tình yêu của Tiêu Kỳ Nhiên, khoảng cách này trước sau gì cũng sẽ phai nhòa thôi.

Tiêu Kỳ Nhiên lấy khăn giấy ra, giúp Tần Di Di lau nước mắt, thản nhiên nói: “Mẹ tôi thích là chuyện của mẹ tôi, đâu phải tôi thích đâu mà phải lo.”

Nghe vậy, Tần Di Di mới thôi khóc.

Cô chớp mắt mấy cái, có chút ngượng ngùng mím môi lại, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng: “

Vậy A Nhiên, rốt cuộc anh thực sự thích ai?”

Tiêu Kỳ Nhiên im lặng một lúc lâu, sau đó mím môi cười, nhìn vào mắt Tần Di Di.

Giọng nói của anh ta rất trầm, trước giờ lúc nói chuyện tình cảm đều rất dễ nghe, từng câu từng chữ đều rất trịnh trọng:

“Tôi thích ai, không phải trong lòng Di Di hiểu rõ nhất sao?”

Lúc này Tần Di Di mới vui vẻ nở một nụ cười, thẹn thùng ngả vào trong ngực anh.

/Truyện đăng lúc 7h hằng ngày trên app tamlinh247 (IOS: tamlinh247.com.vn)/

Ngồi trong chiếc xe công vụ dài và rộng, Giang Nguyệt vẫn im lặng trong suốt hành trình.

Chiếc xe này được chuẩn bị đặc biệt riêng cho Tô Gia Lan, vì bà không thể đi lại nên cần một không gian rộng để chứa xe lăn.

“Giang Nguyệt, cô đã sớm đoán được mọi chuyện sẽ có kết quả như ngày hôm nay đúng không?” Tô Gia Lan đã bình tĩnh lại, khôi phục lại vẻ dịu dàng thường ngày, kiên định nói.

Giang Nguyệt rũ mắt xuống, nhẹ giọng đáp: “Tiêu phu nhân tự có sắp xếp riêng, sao tôi có thể đoán ra được gì.”

Từ đầu đến cuối, sắc mặt Giang Nguyệt đều bình tĩnh không đổi.

Tô Gia Lan hít một hơi thật sâu, có chút mệt mỏi, nhíu mày nói: “Tôi nghĩ lần này A Nghiên là nghiêm túc, sẽ tìm cho mình một cô gái thích hợp để kết hôn.”

Giang Nguyệt vẫn lựa chọn không nói gì.

Giao thiệp với Tô Gia Lan, cô đã sớm học được cái gọi là tâm bình khí hòa, tâm tĩnh như nước.

“Thành thật mà nói, tôi cảm thấy không công bằng cho cô.”

Sắc mặt Tô Gia Lan có chút sáng lên, nghiêm túc nói: “Cô thật tâm đi theo A Nhiên lâu như vậy, kết quả lại chẳng bằng một con nhóc mới lớn, thật sự rất đáng tiếc.”

Giọng điệu bà có chút tiếc hận, lại như muốn châm ngòi ly gián.

Giang Nguyệt cũng không thèm để ý, đáp: “Phu nhân, tôi cũng không cảm thấy có gì đáng tiếc.”

Dưới cái nhìn chằm chằm của Tô Gia Lan, Giang Nguyệt nhẹ nhàng nói tiếp: “Ngược lại, tôi cảm thấy rất mừng khi Tiêu tổng có thể tìm được người mà anh ấy yêu.”

“Thật ra tôi cũng không muốn gả vào Tiêu gia như phu nhân đã nghĩ.” Giọng điệu cô thản nhiên, không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo:

“Hơn nữa, tôi cũng sẽ sớm kết thúc hợp đồng với Giang San thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NN
08 Tháng tám, 2023 17:42
Sao nội dung bị ngắt đoạn vậy tác giả
NN
08 Tháng tám, 2023 11:08
Khi nào mới ra tiếp vậy tác giả
NN
08 Tháng tám, 2023 11:08
Hay quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK