Mục lục
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Giang Nguyệt (Tác giả: Thục Kỷ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ nay về sau, mọi thứ về người và việc của Giang San đều sẽ không còn liên quan đến cô nữa.

Giang Nguyệt là nữ chính của bộ phim này, cô ấy quay xong cũng có nghĩa là bộ phim này đã hoàn tất, tất cả mọi người đều có thể kết thúc công việc ở đây.

Mọi người hoan hô vui mừng, một số nhà sản xuất và nhà đầu tư đang thảo luận xem nên tổ chức tiệc chúc mừng đóng máy ở đâu. Những người khác cũng lịch sự nói rằng về sau sẽ thường xuyên tụ tập cùng nhau, nếu có tài nguyên sẽ giới thiệu cho nhau.

Việc một bộ phim quay xong có nghĩa là tất cả những người đã cùng nhau tham gia bộ phim này sẽ sớm vẫy tay chào tạm biệt và sau đó đường ai nấy đi.

Cuộc sống quá bận rộn, tất cả mọi người đều chạy khắp nơi, chỉ có thể nghỉ ngơi trong phút chốc.

Giang Nguyệt rời khỏi tầm mắt của mọi người, đi vào phòng thay đồ giữa sự ồn ào náo nhiệt, thay lại bộ quần áo của chính mình.

Cô đã quen với việc mặc một chiếc áo thun màu trắng, kết hợp với một chiếc quần jean bó sát, trông rất khéo léo và đơn giản.

Khi Giang Nguyệt vừa bước ra, Lục Triển Ti đã ở bên ngoài, đi qua đi lại, hai tay đút vào túi quần, có vẻ như đang đợi cô.

Nhìn thấy Giang Nguyệt đi ra, anh ta bước tới.

“Giang Nguyệt, tối nay cô có rảnh không?”

Anh ta hỏi rất dè dặt, nhưng ánh mắt đã tố cáo anh ta: “Tôi đã đặt bàn ở một nhà hàng cách đây không xa, với phong cách mà cô sẽ rất thích. À đúng rồi, người lần trước bán hạt dẻ, dạo gần đây anh ta cũng mở một nhà hàng gần đó đó.”

Trực giác mách bảo Giang Nguyêt rằng Lục Triển Ti đang có một ý đồ khác.

Giang Nguyệt đã sống hơn hai mươi năm nay, cũng không phải loại người không nhận thức được nhan sắc của mình.

Ngược lại, cô hiểu rất rõ về sức hút của mình đối với người khác giới, nếu không cô đã không chọn kiếm sống bằng nghề diễn viên này.

Món quà duy nhất mà thượng đế ban tặng cho cô chính là dáng vẻ bề ngoài xinh đẹp và quyến rũ.

Từ nhỏ đến lớn Giang Nguyệt chưa từng thiếu người theo đuổi. Cô cũng chưa từng động lòng với ai, nhưng cô biết rất rõ ánh mắt phải lòng người khác trông như thế nào.

Ánh mắt của Lục Triển Ti bây giờ, chính là ánh mắt đó.

Giang Nguyệt ngước mắt nhìn anh, im lặng vài giây rồi khẽ mỉm cười: “Anh Lục, phim cũng quay xong rồi.”

“Đừng quá nhập tâm vào vai diễn nữa.” Cô nhẹ nhàng nói: “Câu chuyện của Chu Nhược Oánh đã kết thúc rồi, và đương nhiên, Tông Trì cũng vậy.”

Cô nói rất bí ẩn, khoé môi hơi nhếch lên, lộ vẻ vô tâm: “Cảm ơn anh Lục thời gian qua đã quan tâm chỉ dạy, tôi rất vinh dự khi được đóng phim cùng anh. Nếu sau này có tài nguyên tốt, chúng ta cùng nhau hợp tác tiếp nhé.”

Đây chính là ám chỉ rằng anh ta không nên đi xa thêm bước nào nữa.

Ánh mắt Lục Triển Ti nhìn khuôn mặt Giang Nguyệt, rất lâu không lên tiếng.

“Giang Nguyệt, cô biết không, cô phải cự tuyệt dứt khoát lên chút nữa.”

Lục Triển Ti mỉm cười, không phải không cam lòng vì bị cự tuyệt, mà chỉ cười thoải mái:

“Là đàn ông, tôi có thể giả bộ không hiểu ý của cô, cho rằng mình vẫn còn cơ hội.”

“Làm sao có thể?” Giang Nguyệt kinh ngạc che miệng, đôi mắt cong lên, trong lời nói đều chừa lại mặt mũi cho anh:

“Tôi không nghĩ anh Lục sẽ là người không biết chừng mực đâu.”

Lục Triển Ti là người thông minh, anh hiểu được vị trí cô dành cho anh trong lời nói vừa rồi, vì vậy gạt bỏ đi những suy nghĩ trong lòng, giọng nói cũng trở nên thoải mái pha chút hài hước:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NN
08 Tháng tám, 2023 17:42
Sao nội dung bị ngắt đoạn vậy tác giả
NN
08 Tháng tám, 2023 11:08
Khi nào mới ra tiếp vậy tác giả
NN
08 Tháng tám, 2023 11:08
Hay quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK