Nhìn Giang Nguyệt bình tĩnh tự nhiên như vậy, chị Trần không nói ra được đó là tâm trạng gì, chỉ có thể thở dài:
“Nguyệt Nguyệt, em là một cô gái tốt, là Tiêu tổng đã phụ lòng em.”
Giang Nguyệt hơi nhếch môi lên: "Chị Trần, là do chị xen lẫn tình cảm cá nhân vào nên mới cảm thấy là anh ấy phụ em thôi.”
“Là em không hiểu chừng mực, ảo tưởng trở thành điểm dừng chân của anh ấy.” Giang Nguyệt nhún vai cười cười: "Anh ấy và em ở trong giới này nhiều năm như vậy, biết rõ đây là chuyện không thể nào.”
Chị Trần lập tức chết lặng.
Giang Nguyệt nói là sự thật. Là vì mấy năm nay Tiêu Kỳ Nhiên vì Giang Nguyệt thủ thân như ngọc, làm cho chị Trần cũng cho rằng anh sẽ là một người đàn ông tốt và Giang Nguyệt có thể cùng anh đi đến cuối cùng.
Nhưng đàn ông tốt thật sự là quá ít.
Đó là chưa kể đến một người đàn ông vừa có tiền lại vừa có quyền.
Giang Nguyệt hơi cúi đầu, sau đó mới từ từ ngước mắt lên: “Chờ bộ phim của đạo diễn Ứng quay xong, cũng là vào tháng tám, đến lúc đó chị Trần giúp em làm thủ tục chấm dứt hợp đồng đi.”
Nói xong câu đó, tâm trạng của Giang Nguyệt cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Trước kia muốn rời đi là bởi vì đã gom đủ sự thất vọng.
Bây giờ muốn rời đi bởi vì đã đủ sự thản nhiên.
Nghe thấy giọng nói bình tĩnh của Giang Nguyệt, chị Trần có chút cảm thấy bất đắc dĩ, lại có vài phần chua xót, đưa tay vỗ vỗ vai cô:
"Nghĩ kỹ là được rồi, chị đều sẽ ủng hộ em.”
Nghe được câu này, hốc mắt Giang Nguyệt nóng lên: “Cảm ơn chị, chị Trần.”
Tiệc đính hôn được tổ chức vô cùng long trọng, tất cả đều được sắp xếp theo tiêu chuẩn của hoàng gia.
Mỗi bàn ăn trong toàn bộ hội trường đều được trang trí những bó hoa tinh xảo. Trên chỗ ngồi còn có những tấm thiệp mời đẹp mắt, tạo nên một bầu không khí vô cùng tuyệt vời.
Người đến dự tiệc lần lượt đến, dựa theo thân phận mà ngồi xuống, chỉ một lúc sau tất cả chỗ ngồi đã ngồi kín hết.
Giống như dự đoán, rất nhiều phương tiện truyền thông cũng kéo đến hiện trường.
Bởi vì không nhìn thấy Giang Nguyệt, có một số người đã bắt đầu suy đoán lung tung.
Có người nói Tiêu Kỳ Nhiên cố tình không mời Giang Nguyệt. Lại có người cho rằng Giang Nguyệt quá thất vọng, vì thế chọn cách vắng mặt.
Tất cả những xì xào này ngay lập tức dừng lại khi nhìn thấy Giang Nguyệt xuất hiện.
Chiếc xe lưu loát dừng trước cửa khách sạn, dưới vô số ánh đèn flash và ống kính máy ảnh, Tĩnh Nghi cung kính xuống xe trước, sau đó khom lưng mở cửa xe.
Dưới những ánh mắt nóng bỏng, một đôi chân thon dài trắng nõn từ trên xe bước xuống. Giày cao gót màu champagne rơi xuống thảm, sau đó lộ ra thân trên, rồi đến khuôn mặt quyến rũ động lòng người.
Là Giang Nguyệt!
Hôm nay cô mặc một chiếc váy ngắn cổ điển màu trắng ngọc trai, tóc được búi gọn gàng sau đầu, gọn gàng tươm tất, lại có vẻ thùy mị.
Để không bị mọi người nói là chiếm spotlight của cô dâu vì vậy Giang Nguyệt đã không đeo đồ trang sức.
Mặc dù là như vậy, nhưng sự tươi sáng của cô vẫn đủ khiến cho mọi người phải ngạc nhiên, vô số tiếng máy ảnh không ngừng vang lên.
Giang Nguyệt đi trên thảm rất đoan trang và tao nhã, nụ cười trên môi vô cùng rạng rỡ, bộ váy trên người hoàn mỹ phù hợp với đường cong cơ thể của cô, có người nhận ra đây là mẫu mới của Vitaly.
Vitaly năm nay thực sự đã chọn đúng người phát ngôn.
Cảm giác nhân vật chính của Giang Nguyệt thật sự quá mạnh, chờ bóng của cô biến mất ở cửa vào, mới có phóng viên sực tỉnh lại, nhận ra đây không phải là buổi biểu diễn của Giang Nguyệt.
Chỉ trách hôm nay cô ấy thật sự quá chói mắt!
Vừa đi vào cửa tới hội trường, Giang Nguyệt dưới sự hướng dẫn của nhân viên, đi đến chỗ ngồi đã được sắp xếp.