Trong khách sạn.
Bạch Hạc vừa mới tổ chức tiệc cưới xong liền vội vội vàng vàng gọi điện thoại cho Ngu Vãn.
Thậm chí Ngu Vãn còn chưa kịp tắm rửa thì đã bị cô ấy hỏi một trận: “Chị Ngu Vãn, chị gặp được anh em chưa?”
“Gặp rồi, anh ấy vẫn đối xử lạnh nhạt với người khác như trước.” Ngu Vãn vừa cho nước vào bồn tắm vừa cầm điện thoại đáp lại cô ấy.
Bạch Hạc nhận được đáp án này cũng không hài lòng, tiếp tục truy hỏi: “Anh ấy đi rồi sao? Chị không hẹn lần sau ăn tối hả?”
“Có hẹn nhưng anh ấy cũng không hứng thú lắm, phỏng chừng chỉ là qua loa cho có lệ.”
Bạch Hạc hỏi một câu, Ngu Vãn liền trả lời một câu, rất bình thản.
Mọi thứ không giống như những gì Bạch Hạc dự đoán, cô ấy hơi thất vọng: “Tại sao chứ? Em cho rằng hai người sẽ...”
“Thôi đi, chị và anh em đều không có suy nghĩ đó, em cũng đừng hao tổn tâm trí nữa.” Ngu Vãn cười, gần như không do dự nói:
“Có thể làm bạn với anh ấy là chị đã thỏa mãn lắm rồi.”
“Chị Ngu Vãn...” Bạch Hạc gấp đến độ muốn khóc.
Đêm nay là tiệc cưới của Bạch Hạc nhưng trong lòng cô ấy lại chỉ để ý đến chuyện của Ngu Vãn, không thèm để ý đến mình.
“Được rồi, hôm nay là ngày vui của em, không phải là chị cũng về nước với em rồi sao? Hạnh phúc nhé.”
…
Vất vả lắm mới dỗ được Bạch Hạc cúp điện thoại, Ngu Vãn đặt điện thoại lên bồn rửa tay, từ từ cởi quần áo, chân trần đứng trước gương.
Nhìn vào những vết sẹo mới và cũ trên ngực và lưng của mình, đỏ sẫm và đỏ tươi, lông mi của cô ta khẽ run rẩy, đau đớn nhắm mắt lại, sau đó hai tay vuốt ve mặt, thở phào nhẹ nhõm.
Cô ta đã trốn thoát!
…
Hai ngày sau, giới truyền thông lần lượt tung ra hai tin giải trí, mỗi tin đều khiến người ta phải kinh ngạc.
Một là tin tức tuyên bố Giang Nguyệt và Trần Tư Tề chính thức ấn định ngày cưới, điều này ngay lập tức gây ra làn sóng thảo luận sôi nổi từ khắp mọi nơi.
[Không phải cách đây không lâu hai người này mới chia tay sao, vậy là tái hợp rồi, hôn nhân chớp nhoáng sao?]
[Nghe nói sau khi kết hôn, Giang Nguyệt sẽ rời khỏi giới giải trí, không biết có phải thật hay không, lót dép ngồi chờ thông báo.]
[Lúc trước tin đồn Giang Nguyệt mang thai bị đè xuống, chắc là thật rồi, tôi thấy là cưới chạy chắc luôn.]
[Cái thai không nhất thiết là của Trần Tư Tề, chúc mừng Trần tổng đổ vỏ.]
[Trần tổng bị cắm sừng!]
Trong thời đại giải trí đến chết người này, làn sóng nhiệt độ của dư luận đã thay đổi theo từng đợt, cư dân mạng bàn tán và bình luận tin đồn giống như một cuộc vui, không quan tâm chút nào về sự thật đã bị ma quỷ hóa như thế nào.
Ngay sau đó, một tin tức giải trí khác cũng liên tiếp xuất hiện…
[Mối tình đầu của người thừa kế Tiêu thị về nước, nghi ngờ tình cũ lại bùng nổ, lửa tình bùng lên!]
Hai tin tức này đặt cùng một chỗ với nhau, có vẻ cực kỳ thú vị.
Hai người rõ ràng vẫn luôn xuất hiện trong cùng một tiêu đề hiện tại cũng đã xuất hiện, chẳng qua là mỗi người chiếm một tiêu đề riêng biệt. Cũng coi như là ở cùng một chỗ đi?
Không thể không nói là ăn ý.
Lúc Giang Nguyệt nhìn thấy tin tức này, là đang ngồi cùng Trần Tư Tề trong một nhà hàng phương Tây.
Nhìn thấy ba chữ ‘mối tình đầu’, Giang Nguyệt hơi thất thần.
Thì ra Tiêu Kỳ Nhiên còn có mối tình đầu.
“Có cần tôi cắt bít tết cho cô không?” Giọng nói của người đàn ông đối diện kéo suy nghĩ của Giang Nguyệt trở lại, cô khóa màn hình điện thoại di động của mình, mỉm cười và nói:
“Vậy phiền anh nhé.”