Mục lục
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Giang Nguyệt (Tác giả: Thục Kỷ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng điều đó không có nghĩa là cô có thể để cuộc đời của mình không có chút tôn nghiêm nào.

Kiều Cẩn Nhuận suy nghĩ một lúc, cảm giác được tâm trạng cô sa sút, anh ta hơi áy náy mở miệng:

“Xin lỗi, tôi nhắc tới chuyện khiến cô không vui rồi.”

Khóe môi Giang Nguyệt nhếch lên: “Tôi không cảm thấy không vui. Thậm chí cảm thấy tất cả mọi thứ đang phát triển theo hướng tốt. Hiện tại tôi đã rất hài lòng rồi.”

Tuy rằng cô cười, nhưng Kiều Cẩn Nhuận có thể thấy rõ vành mắt ửng đỏ của cô.

Cô ở Giang San bốn năm nhưng lại rơi vào kết quả bị vứt bỏ như bây giờ, thật như là một chuyện cười.

Bốn năm này, cô mới sâu sắc tỉnh táo nhận ra một đạo lý.

Trái tim của một số người, không bao giờ có thể ấm lên được.

Đến khi hai người ăn cơm xong, bên ngoài bỗng nhiên lạnh xuống, bầu trời xám xịt, mây đen bao phủ.

“Xem ra ngày mai trời sẽ mưa.” Kiều Cẩn Nhuận nhìn thoáng bầu trời, cúi đầu tìm kiếm cái gì đó trong túi, sau đó lấy ra một hộp thuốc.

Giang Nguyệt liếc mắt nhìn, là một loại thuốc mà Kiều Cẩn Nhuận đã kê cho cô trước đó.

“Cô đã uống hết thuốc lúc trước tôi kê cho cô chưa?”

Kiều Cẩn Nhuận bỗng nhiên nghiêm túc hỏi, Giang Nguyệt lập tức cảm thấy chột dạ, ánh mắt theo đó lóe lên: “Chuyện đó...”

Gần đây cô rất bận, sao có thể quan tâm đến việc uống thuốc được chứ? Ăn được đúng giờ ba bữa cũng là phải nhờ chị Trần và những người khác ép cô ăn.

“Biết cô sẽ không để tâm mà!”

Kiều Cẩn Nhuận cực kỳ bất đắc dĩ cười, nhét thuốc trong tay mình và một chai trà gừng vừa mua vào trong tay cô.

“Tối nay cô uống rượu, trước kia cô bị loét dạ dày, rượu có thể sẽ kích thích dạ dày, thuốc này sẽ khiến cô dễ chịu hơn.”

Giang Nguyệt cúi đầu, nhìn trà gừng còn ấm trong tay.

Trà gừng làm ấm dạ dày, cũng làm ấm lòng.

Giang Nguyệt ngước mắt lên, hít mũi, cô luôn cảm thấy có luồng hơi ấm tỏa ra trong ngực mình.

Thời điểm cô rơi vào đường cùng, Kiều Cẩn Nhuận cũng là người đã bình tĩnh an ủi cô để cô từng bước thoát khỏi tình trạng khó khăn và bế tắc.

Cô nói: “Bác sĩ Kiều, anh thật tận tâm, đi công tác còn nhớ đến bệnh nhân của mình nữa.”

“Chuyện này không liên quan gì đến công việc.” Kiều Cẩn Nhuận nói đơn giản.

Trước khi rời khỏi Bắc Thành, anh đã nghĩ đến có thể sẽ gặp Giang Nguyệt, thuốc này cũng được nhét vào túi trước khi đi.

Cô gái Giang Nguyệt này cái gì cũng tốt, chỉ có một điều không tốt.

Đó là không bao giờ coi trọng bản thân.

Cô đa sầu đa cảm, tình cảm tinh tế, biết chăm sóc người khác. Kiểu người này thường che giấu cảm xúc của bản thân rất sâu, ít khi biểu lộ hỉ nộ ái ố.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NN
08 Tháng tám, 2023 17:42
Sao nội dung bị ngắt đoạn vậy tác giả
NN
08 Tháng tám, 2023 11:08
Khi nào mới ra tiếp vậy tác giả
NN
08 Tháng tám, 2023 11:08
Hay quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK