Mục lục
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Giang Nguyệt (Tác giả: Thục Kỷ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“A Nhiên, mẹ có việc muốn hỏi con.”

Tô Gia Lan nhìn Tiêu Kỳ Nhiên, ngữ khí cố gắng bình tĩnh: “Là cha mẹ, ta và cha con đều hy vọng con có thể sớm lập gia đình, nhưng đồng thời, ta cũng hy vọng con có thể lựa chọn cẩn thận.”

Tiêu Kỳ Nhiên vẫn im lặng.

Thấy hắn không có đáp lại, Tô Gia Lan thở dài một tiếng, ẩn ý nói: “Những đứa trẻ của Tiêu gia từ trước đến nay đều tôn quý, tuyệt đối không thể sinh ra từ bụng của một số người phụ nữ thấp kém.”

Nói những lời này, bà rõ ràng mang theo thâm ý.

Tô Gia Lan nói như vậy, là đang ám chỉ Tiêu Kỳ Nhiên không thể tùy tiện để cho một người phụ nữ nào đó mang thai đứa con của Tiêu gia.

Tiêu Kỳ Nhiên không có đồng ý ngay lập tức mà chỉ nói: “Trước mắt con không có ý định sinh con, mẹ không cần phải lo lắng về điều đó.”

Nghe vậy, ánh mắt Tô Gia Lan chợt lóe.

“Mẹ, con còn có chuyện muốn hỏi mẹ.” Tiêu Kỳ Nhiên nhìn Tô Gia Lan vẫn như cũ không có việc gì, liền nói thẳng:

“Ngày đó, Di Di có phải đã nói gì đó với mẹ hay không?”

Đây là bí ẩn mà anh không thể giải đáp được trong suốt thời gian bà hôn mê.

Tô Gia Lan nhíu mày, mở miệng định đáp, trong đầu xoẹt qua một tia ký ức, bà bỗng nhiên nhớ tới những lời Tần Di Di đã nói trước đó, nhất thời sắc mặt hơi thay đổi.

“Không có nói gì, là vì ta ở bên ngoài đã lâu thôi.”

Bà trả lời có chút kỳ quặc, muốn nhanh chóng bỏ qua chủ đề này: “Gần đây Tần Di Di đang làm gì, không cùng con tới đây sao?”

“Mẹ muốn gặp cô ấy?” Tiêu Kỳ Nhiên ngước mắt lên, ánh mắt nheo lại.

“Ừm, muốn cùng cô ấy nói chuyện vài câu.” Vẻ mặt Tô Gia Lan khôi phục lại vẻ đoan trang: “Có tiện cho cô ấy không? Để cô ấy đến gặp mẹ vào ngày mai đi.”

“Mẹ không phải không thích cô ấy sao?” Tiêu Kỳ Nhiên chậm rãi nói: “Tỉnh lại muốn gặp Di Di, là có chuyện gì quan trọng sao?”

Sau khi anh hỏi ra những lời này, Tô Gia Lan cũng không bối rối, giải thích hợp tình hợp lý: “Nếu con đã thích, mẹ cũng không ngại cùng cô ấy bồi dưỡng tình cảm một chút.”

“Vừa vặn là y tá chăm sóc của mẹ ngày mai phải trở về họp phụ huynh cho bọn nhỏ, phải xin nghỉ một ngày, con kêu Tần Di Di tới chăm sóc mẹ một ngày đi.”

Ngày hôm sau.

Tần Di Di mang theo tâm tình khẩn trương mà sợ hãi, bị Tiêu Kỳ Nhiên đưa đến cửa phòng bệnh của Tô Gia Lan.

Trong lòng cô ta vẫn đang đánh trống.

Từ khi Tiêu Kỳ Nhiên bình tĩnh thông báo cho cô biết Tô Gia Lan muốn gặp cô, khiến cô cảm thấy rất bất an bồn chồn. Tần Di Di cố hỏi Tiêu Kỳ Nhiên một cách bóng gió, anh cũng không nói cho cô biết nguyên nhân, chỉ nói là bà ấy muốn gặp cô.

“Hôm nay vất vả cô chăm sóc bà ấy một ngày.” Tiêu Kỹ Nhiên thản nhiên lên tiếng: “Cái gì nên nói, cái gì không nên nói, em hiện tại chắc là biết?”

“Nếu muốn làm phu nhân của Tiêu gia, ít nhất em phải hòa thuận với người lớn trong nhà.” Giọng nói của Tiêu Kỳ Nhiên làm cho người ta nghe không ra cảm xúc.

Tần Di Di mím môi dưới, giống như là đang động viên mình: “Em biết, A Nhiên anh yên tâm.”

Công việc ở công ty rất nhiều, Tiêu Kỳ Nhiên không ở lại bệnh viện quá lâu, hắn chào Tô Gia Lan rồi liền rời đi.

Trong phòng, chỉ còn lại Tần Di Di và Tô Gia Lan hai mắt nhìn nhau.

Không có ai lên tiếng trước, bầu không khí có phần im ắng, Tần Di Di nhiều lần muốn mở miệng nhưng lại lo lắng mình sẽ nói sai.

Tô Gia Lan nhận thấy sự cứng nhắc và căng thẳng của cô.

“Đứa bé đã được mấy tháng rồi?” Bà chậm giọng, bình tĩnh dị thường:

“Không phải nói mang thai đứa nhỏ của A Nhiên sao, bây giờ nó biết chưa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NN
08 Tháng tám, 2023 17:42
Sao nội dung bị ngắt đoạn vậy tác giả
NN
08 Tháng tám, 2023 11:08
Khi nào mới ra tiếp vậy tác giả
NN
08 Tháng tám, 2023 11:08
Hay quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK