Mục lục
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Tinh hơi đau đầu, hóa ra người này là anh trai của cô ta, đúng là nực cười thật!

Một đứa con riêng bây giờ lại mang đến phiền phức lớn cho nhà họ Trương. Nếu chuyện bát quái này mà lộ ra ngoài, e là nhà họ Trương sẽ trở thành trò cười.

Nhà họ Trương không bị hủy hoại trên tay người ngoài mà bị phá hủy bởi người mang dòng máu nhà họ Trương. Chuyện này đúng là chuyện châm biếm nhất thế giới.

“Đáng ra lúc đầu nên tiễn anh đi gặp Diêm Vương”, Trương Tinh hít sâu một hơi, nghiến răng nói.

Mặc dù thân phận của người đối diện khiến cô ta kinh ngạc nhưng cô ta không hoảng loạn. Bây giờ vấn đề quan trọng là phải giải quyết hỗn loạn của nhà họ Trương, còn thân phận của anh đành phải để sau hẵng nói.

“Bây giờ chẳng phải cô cũng có thể sao?”, Trương Trần đứng dậy giễu cợt nhìn Trương Tinh nói.

Trương Tinh lắc đầu, không muốn đấu võ mồm với Trương Trần, thời gian không còn nhiều nữa, chuyện chính quan trọng hơn.

Cô ta khuyên nhủ: “Trương Trần, dòng máu nhà họ Trương vẫn chảy trong người anh, anh lại có thành tựu như ngày nay, tại sao không về lại nhà họ Trương? Tôi tin nếu bố biết được, nhất định sẽ bù đắp cho anh, cần gì phải làm vậy?”

“Ha ha ha…”

Trương Trần bật cười đến run cả người, sau đó lạnh lùng nói: “Tôi có thể chứ, có thể quay về nhà họ Trương, có thể tặng tập đoàn Mạt Lâm cho các cô, tôi chỉ cần mẹ tôi sống lại. Bây giờ bà ấy đã là một bộ xương, nhà họ Trương tự xưng có thể làm người chết sống dậy, gần như không có chuyện gì không thể làm được, vậy các cô có thể làm được chuyện này không?”

Đúng là vô lý hết sức.

Trương Tinh cực kỳ tức giận, đã trở thành bộ xương khô rồi, tưởng nhà họ Trương là tiên à?

Cô ta không biết nhiều về chuyện lúc trước, thân phận của người phụ nữ đó rất thấp kém nhưng bây giờ vì Trương Trần nên thân phận của người phụ nữ đó khác hẳn.

Nhưng bà ta đã chết rồi, Trương Trần làm vậy còn có nghĩa lý gì sao? Tại sao không quay về nhà họ Trương rồi cùng nhau xây dựng một đế chế?

Trương Tinh hít sâu một hơi, từ tối hôm qua, cô ta đã chịu không ít chấn động.

Nếu đã biết thân phận thật của Trương Trần, thái độ của cô ta cũng hơi thay đổi, dù sao người này cũng là anh trai trên danh nghĩa của cô ta.

“Trương Trần, trước tiên cứ để nhà họ Trương vượt qua giai đoạn khó khăn này đã, còn chuyện trước đây, sau khi về nhà tôi nhất định sẽ đòi lại công bằng cho anh, để mọi người biết thân phận thật của anh, để anh có thể tham gia vào hàng ngũ thiếu chủ của nhà họ Trương, anh thấy sao?”

Có thể nói Trương Tinh nói rất hay, nhà họ Trương rất chú trọng đến huyết mạch và thân phận. Thân phận của Trương Trần không sạch sẽ, còn có thể để anh tham gia vào hàng ngũ thiếu chủ, điều này vốn dĩ đã phạm vào quy tắc của nhà họ Trương.

Thế nhưng Trương Trần lại cười đến ná thở, hôm nay Trương Tinh đến đây làm anh cảm giác như đang nghe chuyện cười.

Anh cười giễu cợt, lắc đầu khinh thường nói: “Trương Tinh ơi là Trương Tinh, cô ngây thơ quá, vẫn không biết tính nghiêm trọng của sự việc. Có thể trong mắt các người, mẹ tôi chết thì cũng đã chết rồi, tại sao tôi lại không nhìn về phía trước, vạch ra kế hoạch cho tương lai tốt đẹp”.

“Nhưng tôi nói cho cô biết, cô sai rồi, rất sai là đằng khác, nhà họ Trương không bị hủy hoại, tôi khó yên lòng…”

Trương Tinh cũng nổi giận, cô ta tự thấy mình đã nói năng dễ nghe lắm rồi, phá vỡ quy tắc vì Trương Trần, về đến nhà cô ta sẽ chịu áp lực không nhỏ. Nhưng đối phương lại không về cảm kích, vẫn dọa dẫm tiêu diệt nhà họ Trương.

“Nếu đã như vậy, vậy trước đi nên bỏ cái thân phận nhà họ Trương của anh đi. Chuyện hôm này anh làm đã không còn nằm trong khả năng lựa chọn của anh nữa”.

Trương Tinh hừ một tiếng, bàn tay hơi động đậy, hai con dao găm nhỏ trượt ra khỏi tay áo.

“Muốn ra tay sao? Đừng vội, khó khăn lắm tôi và cô mới gặp nhau, ra tay là điều chắc chắn, nhưng nói chuyện một chút không được sao?”, Trương Trần cười hỏi.

“Ồ, quên nói với cô, từ lúc cô bước vào cánh cửa này, cô đã không thể ra khỏi đây rồi. Bên trong xi-măng là thép chất lượng tốt, đừng nói khả năng của con người, dù cô có điều động xe tăng đến đâm vào cũng phải kiên trì suốt nửa tiếng đấy”.

Trương Tinh sửng sốt, nghe Trương Trần nói vậy, cô ta cảm thấy hơi kỳ quái.

Anh ta có ý gì? Giam giữ cô ta trong này à? Nhưng Trương Trần không phải cũng ở đây đấy thôi?

Hay nói cách khác, Trương Trần có đủ năng lực để hạ gục cô ta nên mới nói chuyện thoải mái vậy sao?

Hình như Trương Trần thật sự chỉ muốn nói chuyện, không cần biết Trương Tinh muốn gì, anh hỏi: “Cả đời cô ở nhà họ Trương, nếu đã đạt được vị trí thiếu chủ, vậy người xuất sắc nhất là cô và Trương Lăng à?”

“Không hẳn vậy!”, nếu đã đến bước này, Trương Tinh cũng không giấu giếm gì, cô ta nói: “Tôi là người xuất sắc nhất trong đám phụ nữ, nhưng nếu so sánh thì ngoài Trương Lăng, còn hai người nữa đứng trên tôi”.

“Ồ, nếu Trương Lăng đó muốn đánh bại cô hoặc hai người còn lại phải mất bao lâu và về phương diện y thuật, cô kém hơn họ thế nào?”

“Anh muốn thăm dò tình hình cụ thể về nhà họ Trương à?”, Trương Tinh hừ một tiếng.

Trương Trần nói: “Nhà họ Trương lớn như vậy, lẽ nào để tôi biết một ít thì không được à? Tôi chỉ tùy ý hỏi thôi, chỉ muốn nói chuyện với cô em gái chưa từng gặp của tôi thôi, dù sao lát nữa cũng sẽ giương cung bạt kiếm với nhau”.

“Nếu Trương Lăng tự mình ra tay, tôi kém hơn anh ấy cả một con đường về y thuật. Còn về võ thuật, anh ấy có thể hạ được tôi trong vòng mười ba chiêu”, Trương Tinh nói.

Trương Tinh hừ một tiếng, dứt khoát bỏ ý định thăm dò ban đầu. Cô ta ném dao găm xuống rồi lấy kim châm bằng bạc ra đâm vào cánh tay mình.

Huyết trích tử trên cánh tay cô ta dường như trở nên sống động, uốn lượn chảy xuống cổ tay.

Bản thân Trương Tinh lại cảm thấy như có một luồng sức mạnh đang tỏa ra trong người mình.

“Hưm”.

Trương Tinh rên rỉ, giẫm chân rồi lao đến như mũi tên rời dây cung, hai tay nắm chặt thành nắm đấm nện vào ngực Trương Trần.

Nắm đấm chưa đụng vào người, anh đã cảm nhận được cơn gió khiến quần áo của anh tung bay, có thể thấy uy lực của cú đấm này.

“Để tôi xem thế hệ mạnh nhất của nhà họ Trương là cái đức hạnh gì”.

Trương Trần cũng không chịu thua kém, cây kim chân vàng điên cuồng rải trên cánh tay mình. Anh không sử dụng huyết trích tử, hoàn toàn sử dụng uy lực của Cửu Chuyển Kim Châm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK