Mục lục
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Câm miệng!”, Mạc Khai Sam tát cho gã một cái rồi nhìn Mạc Phi Nhi hỏi: “Đây là ý của cô hay của nhà họ Mạc?”

Sắc mặt của Mạc Khai Sam lúc này khó coi tới cùng cực, người nhà họ Mạc ở thủ đô cũng tới, xem ra cô gái này tới là để làm chỗ dựa cho Trương Trần và Phương Thủy Y, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Mà quan trọng hơn là, Mạc Phi Nhi và Phương Thủy Y có quan hệ cá nhân với nhau, đây là ý của nhà họ Mạc sao?

“Tôi chính là nhà họ Mạc, nhà họ Mạc là tôi, điều này có quan trọng không?”, Mạc Phi Nhi nhìn Mạc Khai Sam hỏi.

Mạc Khai Sam im lặng, Mạc Phi Nhi nói không sai, dù là ý của ai, việc Mạc Phi Nhi tới đây hôm nay, bọn họ không thể vớt vát được gì rồi!

“Cô ta là ai? Sao cô ta lại nói với ông Mạc như vậy?”, có người nhỏ giọng hỏi.

“Cô ta họ Mạc, đến từ thủ đô! Anh đoán xem, ngu tới mức đó à?”

“Cái gì? Là nhà đó sao, chuyện này sao có thể chứ?”

Mấy người con cháu của nhà họ Nam, họ Hàn và họ Trương đều thốt lên với vẻ khó tin nổi.

Từ lúc cô gái tên Mạc Phi Nhi này tiến vào, thái độ luôn ngạo mạn, ánh mắt kiểu từ trên cao nhìn xuống, dù là đối diện với Mạc Khai Sam, thái độ vẫn không thay đổi.

Gia tộc ở thủ đô đã lớn mạnh tới mức bất kỳ ai trong lớp con cháu cũng có thể khiến Mạc Khai Sam sợ hãi à?

Lúc này, mọi người có cảm giác như mình đang ngồi cáp treo, khi họ cho rằng mọi việc sắp xong rồi thì nhà họ Mạc lại đột nhiên nhảy ra.

Mạc Khai Sam cắn môi, chắp tay nói: “Nếu cô Mạc đã tới thì Mạc Khai Sam tôi xin thua!”

“Về đi!”, Mạc Khai Sam khoát tay, người nhà họ Hàn gật đầu, mấy người Nam Kim Cương cũng theo sát phía sau.

“Ai bảo các người đi?”, lúc này, một giọng nói đột ngột vang lên.

Mạc Khai Sam dừng bước, ông ta không hề nhìn Trương Trần, trong mắt ông ta, anh chỉ là một đống rác thôi, điều ông ta để ý là Mạc Phi Nhi nên lập tức nhìn sang cô ấy.

“Nghe theo anh ấy!”, Mạc Phi Nhi cũng nói.

“Nhóc con, tôi dẫn người đi thì đã coi như nể mặt cô rồi, với năng lực hiện tại, cô giữ chân được tôi sao!”, Mạc Khai Sam trầm mặt nói.

“Ông cụ Mạc, Mạc Phi Nhi tôi chỉ là lớp con cháu, ông cũng có chút quan hệ với bên thủ đô. Phi Nhi gặp ông thì nên tôn trọng, nhưng đó chỉ là với Phi Nhi thôi!”

Mạc Phi Nhi tiếp tục nói: “Tôi không quen biết người của nhà họ Trương, cũng không có quan hệ gì với họ. Tôi tới đây cũng có thể coi như là ý của tôi, nhưng cũng không chỉ là ý của tôi, ông có hiểu không?”

Mạc Khai Sam nghe thế thì trong lòng lạnh lẽo, Mạc Phi Nhi nói không sai, cô ấy chỉ là lớp con cháu, giống mấy đứa con cháu nhà họ Hàn và họ Trương thôi, cũng không thể đại diện cho cả gia tộc sau lưng, khả năng điều động nguồn lực cũng có hạn.

Mạc Khai Sam cũng chỉ cần nể mặt Mạc Phi Nhi là được, không hơn, nhưng nếu là ý của nhà họ Mạc thì chuyện này khác rồi.

Mạc Khai Sam nghĩ hoài mà cũng không hiểu tại sao họ lại phải tới tận đây để ra mặt nhưng bây giờ không phải lúc nghĩ cái này.

Ông ta cắn môi, dẫn đầu dừng chân, xoay người lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK