Mục lục
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trương Trần! Sự ngạo mạn của cậu là gia chủ nhà họ Triệu chống lưng cho sao? Còn cả Tề Long của nhà họ Tề nữa?”, bà cụ Phương nghiến răng hỏi. Nếu đúng như vậy thì lần này phiền phức rồi. Nhưng bà ta cũng không phải người dễ bắt nạt thế. Đã đến tận nhà họ Phương của bà ta rồi, kể cả có là khủng long thì bà ta vẫn phải cắn một miếng thịt mới chịu được.

“Ha ha! Bà cụ Phương! Bà hiểu nhầm rồi, chúng tôi chỉ đến đây hóng chuyện vui thôi mà”, Triệu Chí Hào cười một cái rồi tiện tay kéo một cái ghế ngồi xuống. Dường như đúng như ông ta nói, ông ta chỉ đến xem cho vui thôi.

Tề Long cũng học theo y như vậy. Ở đây nhân vật chính là Trương Trần, họ chỉ nghe theo những gì Trương Trần nói thôi. Đối với họ mà nói, ép chết nhà họ Phương thì quá dễ dàng. Dù sao thì hai nhà họ Triệu và nhà họ Tề cũng là gia tộc thượng lưu và nhà họ Triệu còn là trùm trong giới xã hội đen nữa.

Nhưng thứ mà Trương Trần muốn, không phải chỉ là vờn nhà họ Phương nhanh như vậy là xong. Anh muốn bà cụ Phương phải nếm trải từng chút một, đây chính là quyết định của anh từ sau khi nhìn thấy Phương Thủy Y bị tát.

“Được! Được! Nếu gia chủ Triệu chỉ đến chơi thì nhà họ Phương tôi tất nhiên sẽ khoản đãi. Nhưng có một con chó cắn bừa, nhà họ Phương muốn nấu thịt chó, gia chủ Triệu và cậu Tề không để ý chứ?”, bà cụ Phương hỏi.

Hai người liền bật cười, mặc dù biết ‘con chó’ mà bà cụ Phương nói là Trương Trần nhưng họ vẫn gật đầu, nói: “Các người cứ tùy ý”.

Bà cụ Phương cũng không nhiều lời nữa, sau đó nhìn Trương Trần với ánh mắt dữ tợn rồi quát lớn: “Trương Trần! Cậu thật sự coi nhà họ Phương của tôi mấy năm nay là chỗ ở nhờ hay sao? Con Hai đâu, gọi người đến đi”.

“Vâng”, Phương Thiên Quang lập tức gật đầu. Nhà họ Phương có rất nhiều mối quan hệ, nếu nhà họ Triệu cố tình nhúng tay vào thì họ còn có chút kiêng kị. Nhưng khi nhìn thấy Triệu Chí Hào coi như đây là chuyện ngoài lề thì họ mới hống hách tiếp.

“Trương Trần à Trương Trần! Mối ân tình của mày với nhà họ Triệu và nhà họ Tề hết rồi chăng. Mặc dù mày gọi họ đến để chống lưng cho nhưng mày nghĩ nhiều quá rồi, mày xem, họ căn bản không muốn nhúng tay vào”, Phương Thiên Quang cười lạnh một tiếng rồi lấy điện thoại ra gọi.

Chỉ cần là những người làm kinh doanh thì đều quen biết những nhân vật xã hội đen. Và người mà Phương Thiên Quang gọi điện cũng là một nhân vật nổi tiếng trong số đó.

“Alo! Anh Thẩm phải không, tôi là Thiên Quang đây. Nhà tôi xảy ra chút chuyện, anh dẫn theo ít người đến được không, sau chuyện này tôi mời anh bữa, dịch vụ trọn gói luôn”.

“Vâng, vâng, tôi đợi anh”.

Đặt điện thoại xuống, Phương Thiên Quang cười lạnh nhìn Trương Trần, nói: “Lát nữa khéo mày phải kêu cha gọi mẹ rồi”.

Đứng ở ngoài cửa lớn của nhà họ Phương, Thẩm Thiên Lang cười nói với tên trọc đầu đứng bên cạnh mình: “Xem ra cậu Trương đã đoán đúng rồi, người đầu tiên mà bọn họ gọi là tôi, tôi vào trước xem sao…”.

“Đi đi”, tên đầu trọc thản nhiên gật đầu một cái. Thẩm Thiên Lang cũng không nói gì nhiều, dù sao thì cấp bậc của hắn vẫn kém tên đầu trọc này một chút.

Rất nhanh, Thẩm Thiên Lang bước vào cửa lớn. Người của nhà họ Phương đều vô cùng kinh ngạc, không ngờ anh Thẩm lại đến nhanh như vậy, còn Phương Thiên Quang thì vội lên trước đón tiếp.

“Không cần khách khí. Tôi hỏi anh, anh nói đến muốn nấu thịt chó không phải là chỉ anh ta đấy chứ?”, Thẩm Thiên Lang chỉ vào Trương Trần nói.

“Đúng vậy”, Phương Thiên Quang gật đầu, sau đó cười nói: “Anh Thẩm! Thằng nhóc này coi mình là nhất rồi, đúng thật là…”.

Nhưng ông ta chưa nói dứt lời thì một cái bạt tai tặng lên mặt ông ta.

Phương Thiên Quang chỉ cảm thấy mặt mình nóng ran, còn người nhà họ Phương càng kinh hãi nhìn Thẩm Thiên Lang. Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy, rõ ràng là gọi hắn đến giúp sức mà sao hắn lại đi

đánh người nhà họ Phương?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK