Mục lục
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiểu Trần, tôi đến đây hoàn toàn là bởi vì nghĩ đến tình cảm khi xưa cùng với dòng máu nhà họ Trương đang chảy trong người cậu. Cậu cũng từng sống một thời gian trong nhà họ Trương, tôi không cần giảng giải nhiều về thế lực của nhà họ Trương nữa. Buông bỏ quá khứ, an ổn sống một đời, chẳng lẽ như thế không tốt sao?”

“Ha ha”, Trương Trần cười lạnh nói: “Tôi còn chuyện phải làm, không tiễn ông nữa. Ở nơi này, Trương Trần tôi xin cảm ơn sự chăm sóc của ông với tôi lúc nhỏ”.

Dứt lời, Trương Trần xoay người bỏ đi, mặc dù anh không nói rõ, nhưng thái độ của anh đã thể hiện tất cả. Chỉ cần Trương Trần không chết, vậy thì anh nhất định sẽ tới nhà họ Trương một lần.

“Sống sót không tốt à?”, ông lão hừ một tiếng rồi lên xe rời khỏi đó.

Trong phòng khám, Chu Viên Viên ôm mặt nhìn Trương Trần. Từ lúc nãy trở về, Trương Trần vẫn luôn nhíu mày, có vẻ đang chất chứa tâm sự.

“Đồ ngốc, đừng nghĩ nhiều, nghĩ cũng vô dụng thôi. Tôi đi làm cơm cho anh, anh muốn ăn cái gì? Sủi cảo tôi làm ngon lắm đấy!”, Chu Viên Viên cười hê hê chạy vào căn nhà mà cô ta thuê rồi loay hoay làm việc.

Lúc này, tiếng chuông vang lên, Trương Trần bắt điện thoại, giọng nói của Triệu Chí Hào vọng tới: “Cậu Trương, bên nhà họ Phương có động tĩnh, cậu ở đâu để tôi tới tìm cậu!”

“Được”, Trương Trần gật đầu rồi nói địa điểm của mình.

Kể từ khi từ tỉnh An Hoa về, anh đã bảo Triệu Chí Hào chú ý mọi hành động của nhà họ Phương.

Không bao lâu sau, Triệu Chí Hào xuất hiện trước mặt Trương Trần, đặt một túi hồ sơ trước mặt anh.

“Cậu Trương, bà cụ Phương đã chuyển hết cổ phần trong nhà họ Phương cho Phương Thủy Y”, Triệu Chí Hào nói với vẻ nghiền ngẫm.

“Ồ?”, Mắt Trương Trần lấp lóe, anh nói: “Lại là bởi vì ông chủ Mạt Lâm?”

Triệu Chí Hào nhịn cười, gật đầu nói: “Đúng thế, thật sự không biết bọn họ biết cậu là ông chủ Mạt Lâm thì sẽ có vẻ mặt thế nào, chắc chắn là sẽ ngạc nhiên rớt cằm luôn!”

“Phải giữ bí mật tuyệt đối, những người biết chuyện không được nói ra ngoài”, Trương Trần nói nghiêm túc.

Sáng nay quản gia của nhà họ Trương mới tới, mặc dù anh biết nhà họ Trương không hề chú ý tới anh, nhưng anh vẫn phải cẩn thận, nếu không thì sẽ không bao giờ ngóc đầu lên được!

“Tôi hiểu!”, Triệu Chí Hào cũng biết điều, ông ta không hỏi gì thêm, chuyển chủ đề sang nhà họ Phương, nói: “Làm gì với nhà họ Phương đây? Hiện tại chúng ta hoàn toàn có thể đập chết bọn họ”.

“Không cần vội vàng”, Trương Trần xua tay nói: “Dao cùn cắt thịt mới đau, tôi cũng muốn xem thử bà cụ Phương có ý định gì”.

“Được rồi, Chu Viên Viên vừa đi làm sủi cảo, ông ở đây ăn cơm chung đi!”

Triệu Chí Hào gật đầu, đi theo Trương Trần rồi được ăn món sủi cảo ngon miệng.

“Lát nữa ăn xong thì để xe lại, tôi muốn tới nhà họ Tôn một chuyến!”, Trương Trần nói.

“Nhà họ Tôn? Cậu định…”, Triệu Chí Hào sửng sốt, vội vàng hỏi ngay.

Trương Trần gật đầu: “Thời gian hơi cấp bách, không thể kéo dài được nữa, hơn nữa có thể bên đó đã thỏa thuận gì đó với Chu Nhân Kiệt hoặc là Vu Ấu Hoa rồi”.

Ánh mắt Chu Viên Viên có chút áy náy nhìn Trương Trần, tất cả đều tại cô ta.

Dường như nhìn ra Chu Viên Viên đang tự trách mình nên Trương Trần khẽ cười, nói: “Không liên quan đến cô đâu, cho dù không có những chuyện của nhà họ Chu thì sớm muộn cũng có ngày này mà”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK