Mục lục
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Minh Ninh lắc đầu nói: "Đối với nhà họ Hàn tôi thì đủ rồi, nhưng Mạc Khai Sam thì vẫn chưa chắc, ông ta quen biết rộng hơn cậu tưởng tượng nhiều, tôi cũng sẽ khuyên thêm vài câu".

"Nhưng rất khó, đã mời ông ấy tới mà các ông còn làm mất mặt ông ta, trừ khi áp chế một cách tuyệt đối, nếu không thì ông ta sẽ không dừng lại".

"Không sao", Trương Trần lắc đầu, vốn anh chẳng mong là sẽ ỷ vào thân phận ông chủ của Mạt Lâm để hống hách lộng hành, chỉ có điều đối với những người khác nhau thì phải áp dụng những thủ đoạn khác nhau, nếu không được thì lại dùng một thủ đoạn khác.

Lúc này, một người đi từ phía xa tới. Trương Trần nhận ra người này, là cấp dưới A Thành của Tôn Khuê Minh, từng làm việc cho ông ta mấy lần rồi.

"Sao mà hốt hoảng thế?"

"Ông chủ Triệu bảo anh về nhanh lên", A Thành vội vàng nói.

Trương Trần không nói nhiều nữa, nếu không xảy ra chuyện gì thì Triệu Chí Hào đã chẳng sai người tới thúc giục anh.

Nhìn thấy tình hình này, Hàn Minh Ninh cũng vội vàng đi theo.

Trong phòng khách, gia đình Phương Thủy Y trông rất buồn bã, đám người nhà họ Trương khoanh tay đứng nhìn, người do nhà họ Hàn cầm đầu thì tỏ vẻ đắc ý.

"Trương Khánh Long, ông định cố chấp mất khôn thật hả? Nếu chính nhà họ Trương muốn chết thì ông có thể nói một tiếng!", Mạc Khai Sam nhìn Trương Khánh Long với vẻ mặt lạnh lùng.

Triệu Chí Hào thì ông ta chẳng ngó ngàng gì tới nữa, nói với họ thì chẳng khác gì nước đổ lá khoai, vậy nên ông ta cũng chẳng thèm nói những lời uy hiếp Triệu Chí Hào nữa.

Đám người nhà họ Trương thì cuống lên, bọn họ không muốn mất cả chì lẫn chài.

Phiền Đại Phương vội vàng nói: "Ông Mạc, xin ông hãy bớt giận, để tôi khuyên ông ấy".

"Lão già, ông muốn vì bọn họ mà hi sinh nhà họ Trương à, ông có thấy thẹn với tổ tông không?", Phiền Đại Phương quay đầu lại quát to với Trương Khánh Long.

"Ông Mạc, tôi đã tuyên bố rồi, Phương Thủy Y không còn là người của nhà họ Trương chúng tôi nữa. Ông yên tâm, chúng tôi nhất định cho ông một lời giải thích về chuyện này".

Mạc Khai Sam lạnh lùng gật đầu.

"Cái nhà họ Trương này là nhà họ Trương của bà hay là nhà họ Trương của tôi?", Trương Khánh Long lạnh lùng hỏi, sự nhẫn tâm của vợ mình khiến ông ngỡ ngàng.

Hơn nữa nhà họ Trương đã chẳng còn mặt mũi gì để bàn nữa rồi, ngay trước mặt mười mấy gia tộc tỉnh An Hoa và người của một nửa Hoài Bắc, nhà họ Trương ông cúi đầu đẩy người nhà ra, e rằng sau này bọn họ sẽ phải khom lưng suốt.

"Bố, mẹ cũng có cái lý của mẹ, bố nghe mẹ một lần đi!", Trương Thông do dự một lát rồi chậm rãi lên tiếng.

Đám con trai con gái của Trương Khánh Long cũng nhao nhao hùa theo.

Cảnh tượng này khiến Trương Khánh Long không nói ra được một chữ nào nữa, không ai nghe lời ông nữa rồi.

"Cô Phương, đây là cơ hội cuối cùng của cô, ông Mạc có lòng khoan dung, cô quỳ xuống nhận lỗi, chắc chắn ông Mạc sẽ không làm khó cô quá mức", bà cụ Trương nói lạnh lùng.

Trương Quốc Hồng và Phương Thiên Bàng đều trợn tròn mắt, bọn họ nhìn Phiền Đại Phương với vẻ mặt không thể tin được. Phương Thủy Y quỳ trước mặt bọn họ là rất bình thường, nhưng quỳ trước mặt đám người nhà họ Hàn, đây gọi là cái gì? Sỉ nhục người ta sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK