Mục lục
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng làm việc riêng trên tầng cao nhất của tập đoàn Mạt Lâm, Trương Trần tháo khẩu trang ra rồi ngồi im ở đó.

Triệu Chí Hào kể vắn tắt lại chuyện đã xảy ra bên dưới.

“Hợp đồng của chúng ta có hiệu lực một phía, lúc Phương Thủy Y và Phương Thiên Bàng tiếp nhận cổ phần, nhà họ Phương cũng sử dụng hợp đồng có hiệu lực một phía. Điều này đồng nghĩa với việc xét về mặt pháp luật thì bà cụ Phương vẫn có quyền lợi thu hồi lại”.

“Hiện tại Phương Thủy Y phải gánh bảy mươi phần trăm số tiền từ một phía, cậu xem có cần giúp cô ấy không?”

Trương Trần nhíu mày trầm tư rồi lắc đầu nói: “Thôi, nếu cô ấy không yếu đuối dễ bắt nạt như thế thì đã chẳng phải chịu thiệt nhiều đến vậy, câu nói một lần vấp là một lần bớt dại chỉ đúng với người khác thôi”.

“Cô ấy cũng cần trưởng thành rồi, phải nếm trải đủ mọi đau khổ thì cô ấy mới biết lòng người hiểm ác thế nào, huyết thống mà cô ấy quan tâm chỉ là cái rắm. Là bao nhiêu tiền thì cứ đòi bấy nhiêu, nhưng đừng hối thúc quá gắt”.

“Được”, Triệu Chí Hào gật đầu rồi nói tiếp: “Những chuyện khác thì không sao, tôi chỉ lo bên tập đoàn Xương Thịnh, dù sao bọn họ cũng là công ty lâu đời, đằng sau còn có nhà họ Nhiễm ủng hộ”.

“Chuyện này không cần lo, sàng lọc lại một lượt những người ở xưởng thuốc đi, chúng ta phải phòng bị trước khi đối phương hành động”, Trương Trần nói thản nhiên.

Bọn họ đang trò chuyện thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Thư ký mang cơm tối tới, bọn họ vừa ăn vừa nói chuyện, đến tận đêm khuya Trương Trần mới về khách sạn.

Trong phòng khách nhà họ Phong, Phương Thiên Quang cắn răng ngồi ở đó với bao vết thương trên người, mắng chửi tổ tông mười tám đời của tập đoàn Mạt Lâm hết một lượt.

“Thằng Hai, đừng sốt ruột, bọn họ sẽ phải trả giá đắt. Hiện tại tập đoàn Xương Thịnh nhúng tay vào rồi, chúng ta cũng có được sự ủng hộ, hất cẳng Phương Thủy Y ra đi, vốn còn định kiếm chút lợi ích từ người nó!”

Bà cụ trầm ngâm một lát rồi nói. Hôm nay đúng là một ngày bấp bênh với nhà họ Phương, nếu không có tập đoàn Xương Thịnh thì e là bọn họ sẽ phải ngủ ngoài đường mất.

“Thằng Cả, ngày mai con đi bắt bố con Phương Thủy Y giao quyền lợi ra, nếu không thì đâm đơn kiện. Còn về tập đoàn Xương Thịnh, các con phải cẩn thận cho mẹ, ít nhất phải hoàn thành hạng mục, nếu không thì nhà họ Phương chúng ta không gượng dậy nổi đâu!”

“Bọn con hiểu rồi!”, đám Phương Thiên Thành gật đầu.

Hôm sau, tia nắng xuyên qua rèm cửa rọi vào phòng, Trương Trần lười biếng trở mình, đang định ngủ thêm một lúc thì tiếng chuông dồn dập đánh thức anh dậy.

“A lô?”

Vừa bắt máy thì giọng nói sốt ruột của Triệu Chí Hào đã vọng tới: “Cậu Trương, xưởng thuốc vẫn chưa gỡ niêm phong, bọn họ nói vẫn chưa kiểm tra xong, cứ kéo dài mãi như thế, tôi hoài nghi…”.

“Không cần hoài nghi nữa, giao thẳng mọi tư liệu lên đây. Bất kể lần này là ai phụ trách thì tôi cũng không cần biết người sai sử, đã làm thì phải trả giá đắt!”

Trương Trần nói: “Liên lạc với đám Cao Hưng Tùng, tạm thời gán một cái tội cho người kiểm tra lần này, cụ thể phải gán thế nào thì chắc hẳn bọn họ còn biết rõ hơn. Sau đó đâm đơn kiện, lấy hai triệu ra làm tài chính, để bọn họ tổn thất một ít!”

“Nhưng như vậy chỉ giải quyết tạm thời thôi, không xử lý tận gốc được”, Triệu Chí Hào nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK