Mục lục
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng lúc này ngay cả ông cụ Trương còn chẳng làm gì được, bọn họ có thể làm gì được đây?

"Sao Trương Trần vẫn chưa về?", Triệu Chí Hào và Tôn Khuê Sơn cũng sốt ruột lắm rồi, nếu bọn họ còn chen ngang nữa thì sẽ chuốc thêm bao nhiêu thù oán mất.

"Cô còn đứng ngây ra đó làm gì? Quỳ xuống!", Phiền Đại Phương lại thúc giục một lần nữa.

"Quỳ xuống, quỳ mau lên!", những người khác trong nhà họ Trương cũng rối rít thúc giục, gây sức ép cho Phương Thủy Y. Hiển nhiên, để nhà họ Trương không phải chịu tổn thất, ai nấy đều quăng hết lương tâm đi rồi.

Cảnh tượng này khiến Triệu Chí Hào nổi giận, ông ta nghiến răng nói: "Bà già, bà sẽ phải hối hận!"

"Hối hận? Điều tôi hối hận nhất là đã để đám vong ân phụ nghĩa này vào nhà họ Trương!", bà cụ hừ một tiếng, không dao động chút nào.

Lúc đầu khi Mạc Khai Sam chưa xuất hiện, bà ta còn có thể giả vờ câm điếc, nhưng tình huống lúc này đã khác rồi.

Phương Thủy Y tuôn trào nước mắt, hiện tại cô chỉ cảm thấy bất lực, không có một ai để dựa vào, ngay cả bà ngoại ruột của cô còn như thế, cô có phản kháng thì cũng làm được gì?

Những người làm đại diện như nhà họ Hàn, nhà họ Hoàng và nhà họ Nam đều sầm mặt không nói câu gì, Mạc Khai Sam cũng đứng thẳng ở đó. Ông ta nhất định phải lấy lại thể diện, chứ không phải là đang làm khó một con nhóc.

"Nếu tôi quỳ, các ông có tha cho gia đình chúng tôi không?", lúc này Phương Thủy Y ngẩng đầu nhìn Mạc Khai Sam, nói từng chữ từng chữ một.

Ý của cô đã rõ lắm rồi, chỉ cần Mạc Khai Sam gật đầu, cô sẽ quỳ xuống ngay.

Thế nhưng Mạc Khai Sam lại lắc đầu, nói một cách lạnh lùng: "Chỉ có thể hứa giữ mạng cho các người, sau đó phải xem biểu hiện của các người".

"Các người thật to gan, tôi chỉ ra ngoài một lát mà dám đụng vào vợ tôi!"

Lúc này, một giọng nói lạnh lẽo vọng tới. Trương Trần sải bước vào trong, sắc mặt âm u như mực, sát khí ngập tràn trong đôi mắt.

Rồng có vảy ngược, chạm vào sẽ phải chết. Bọn họ có gây hấn với Trương Trần thế nào thì anh cũng sẵn sàng đón nhận, nhưng lấy một cô gái ra để ra oai phủ đầu thì đúng là hành vi của kẻ tiểu nhân.

Trương Trần bước vào trong, anh nhìn chằm chằm Phiền Đại Phương và nói tiếp: "Nhất là bà! Bà già, bà to gan lắm, hôm nay nể mặt bà có quan hệ máu mủ với vợ tôi nên tôi không đánh bà, nhưng bà phải nhớ lấy, lần này không đánh bà, không có nghĩa là lần sau tôi sẽ tha cho bà!"

"Trương Trần tôi sẽ đứng ở đây, ai có chiêu trò gì thì cứ việc bày ra!"

Trương Trần nói gằn từng chữ một, tay phải của anh ôm lấy Phương Thủy Y, nhìn mấy chục người ở đây mà không sợ hãi chút nào.

Giờ khắc này, ngay cả những người đối đầu với Trương Trần như Hàn Đông Vũ và Trương Thiên Lỗi đều phải thừa nhận rằng Trương Trần rất đàn ông, nhưng như vậy thì có tác dụng gì, sẽ chỉ chết nhanh hơn thôi.

Còn Phương Thủy Y thì chẳng nghĩ gì nữa, cô nép vào lòng Trương Trần, chỉ cảm thấy vô cùng yên tâm.

"Hỗn xược, thằng con hoang, dám láo với mẹ, tao phải chém mày!", bốn anh em Trương Thông, Trương Lập quát lớn, định xông lên quần ẩu Trương Trần.

Bà cụ thì hô hào gọi người tới đánh chết Trương Trần, bà ta ngần này tuổi rồi, chưa từng bị một thằng oắt chỉ thẳng vào mũi mắng như thế.

"Dừng tay lại ngay!", Hàn Minh Ninh đang vội vàng chạy tới, nhìn thấy cảnh này, ông ta cũng đoán ra được rằng đã xảy ra chuyện gì đó trong lúc bọn họ ra ngoài, cảm thấy vô cùng đau đầu. Đọc full tại TAMLINH247.VN nhé !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK