Mục lục
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Trần khinh thường nói: “Dựa vào một tên ăn hại như ông thì vẫn chưa có bản lĩnh đó, tôi e là ông đã liên hệ với người nhà họ Nhiễm ở Nam Sơn rồi nhỉ?”

Sắc mặt Bạch Thu Nghiệp trở nên khó coi khi bị sỉ nhục thẳng mặt là tên ăn hại, ông ta trầm giọng nói: “Trương Trần, cho dù là mèo cảnh hay mèo nhà bắt được chuột thì nó cũng là một con mèo ngoan. Quan trọng là sản nghiệp của mày đã bị niêm phong rồi, đây mới là sự thật!”

“Mày dám vươn tay tới Thành phố trường Minh của tao, lại còn dùng thủ đoạn gian xảo để giải quyết Lâm Tái Quốc, không những vậy còn có thể khiến tên ăn hại Lam Hiên đó phải đầu hàng, nhưng thế thì đã sao chứ?”

Trương Trần cười khinh thường: “Ông thấy được bao nhiêu con chó đủ sức để cắn chết chủ nhân của mình rồi?”

“Láo toét!”, Trương Trần một câu vô dụng, hai câu nói ông ta chó khiến Bạch Thu Nghiệp vô cùng tức giận. Bị một tên nhỏ tuổi hơn mình lăng mạ như vậy, dù khả năng nhẫn nhịn của ông ta có tốt tới đâu cũng không thể kiềm chế nổi.

“Trương Trần, đừng trách là tao chưa chừa cho mày một con đường sống. Mặc dù người của nhà họ Nhiễm ở Nam Sơm cũng có ra tay, nhưng một màn này vẫn cho tao sắp xếp. Chỉ cần mày ngoan ngoãn nghe lời tao, giao tất cả thành quả của tập đoàn Mạt Lâm cho tao, sau đó quỳ xuống gọi tao một tiếng ông nội, tao sẽ tha cho mày một lần”.

“Bạch Thu Nghiệp, ông tới chỉ để nói những lời này à?”, Triệu Chí Hào không vui nói.

Bạch Thu Nghiệp chẳng thèm để ý tới Triệu Chí Hào, ông ta híp mắt nhìn Trương Trần nói: “Mày không còn nhiều thời gian đâu. Hơn nữa, đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Tao cũng muốn xem xem, vị sếp thần bí của Lâm Mạt còn có thể có thủ đoạn gì?”

“Thủ đoạn gì thì chắc ông vẫn chưa biết được đâu. Nhưng ông biết không, nếu ông còn không mau cút khỏi đây, có thể ông sẽ phải ở đây mãi mãi đấy”.

Trương Trần cười nói với Bạch Thu Nghiệp nhưng ánh mắt anh thì ngày càng thâm sâu.

Đúng như những gì Triệu Chí Hào nói, mục đích chính mà ông ta tới đây là để chọc giận và dọa nạt. Ông ta muốn xem thử người mà trong một đêm có thể giải quyết được cả Lâm Tái Quốc và Lam Hiên, khi đối mặt với đòn đánh trả của ông ta và nhà họ Nhiễm ở Nam Sơn sẽ có phản ứng thế nào.

Nhưng kết quả rất rõ ràng, ông ta không những phải thất vọng mà còn bị uy hiếp ngược.

Bạch Thu Nghiệp tức giận nhưng vẫn nở một nụ cười, ông ta chỉ lia lịa vào Trương trần nói: “Được, được, tao cũng muốn xem xem sếp Trương đây có bản lĩnh gì, đường còn dài, chúng ta cùng chờ xem!”

Sau khi Bạch Thu Nghiệp rời đi, Triệu Chí Hào liền nhỏ giọng nói: “Cậu Trương, có lẽ việc này có liên quan tới Vu Ấu Hoa”.

Trương Trần gật đầu, từ lúc nhìn thấy Bạch Thu Nghiệp thì anh đã nghĩ tới chuyện này rồi.

“Thông báo cho bên Phương Đại Vĩ và Cao Hưng Tùng, bảo bọn họ tăng tốc làm việc”.

“Chuyện này...”, Triệu Chí Hào do dự một lát rồi nói: “Địa vị Vu Ấu Hoa này hơi đặc biệt, không dễ đối phó như vậy”.

“Nếu đơn giản thì đâu cần phải giao cho bọn họ, tôi không tin Vu Ấu Hoa không có điểm yếu chí mạng, chỉ cần tra ra đầu mối thì có thể tố cáo lên từng cấp, nếu thật sự không khả thi thì sẽ công bố sự thật!”

Trương Trần bình thản nói, không thể chỉ đơn giản hù dọa được, một khi đã ra tay thì phải có kết quả lớn.

“Tôi hiểu rồi”, Triệu Chí Hào gật đầu, vội vàng trở về xắp xếp.

Còn Chu Viên Viên thì siết chặt nắm đấm, cô ta vừa tức giận vừa áy náy nhìn Trương trần, nhỏ giọng nói: “Nếu không vì tôi, anh và bọn họ cũng không phải đi tới bước đường này...”

“Không phải chuyện đó”, Trương trần giải thích.

Có vẻ rất ít người biết được thế lực của Trương Trần. Chỉ cần anh trở về thủ đô, nơi đây chắc chắn sẽ liên thủ với nhau, nếu vậy việc phải va chạm với Bạch Thu Ngành và Chu Nhân Kiệt là không thể tránh khỏi. Còn nếu nói đến bất trắc lớn nhất có lẽ cũng chính là gia đình họ Nhiễm ở Nam Sơn kia.

...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK