Mục lục
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh đi chết đi! Phương Thủy Y hung dữ giẫm lên chân Trương Trần một cái, cái tên tồi này đúng là đáng ghét, đến lúc nào rồi mà còn tâm trạng để đùa cợt chứ.

Nhưng hiển nhiên cảm xúc của cô cũng đã khá lên không ít.

Trương Trần thuận thế ôm Phương Thủy Y, cười nói: “Em ở trong bùn mà không bị hôi tanh mùi bùn, khó lắm à nha!”

Phương Thủy Y gật đầu rồi lại lắc đầu, cô cũng không thể nói xấu mẹ mình nhưng rất nhanh, dường như cô đã phát hiện ra điều gì đó không đúng, lập tức ngẩng đầu trừng mắt Trương Trần.

“Anh dám ôm tôi? Từ bao giờ mà lá gan anh to dữ vậy hả?”

“... Ha ha!”, Trương Trần ngượng ngùng cười, buông Phương Thủy Y ra, vội lảng sang chuyện khác: “Anh nói thật mà, chúng ta sẽ không thua đâu!”

“Em nghĩ xem, anh không trộm, em không trộm, cho dù là mẹ em trộm thì bà ấy đã đưa cho Triệu Chí Hào và phát tài từ lâu rồi, đúng không nào?”

“Hình như vậy!”, Phương Thủy Y nhăn mũi nói.

“Thế không phải là được rồi sao, họ muốn ăn vạ mà hoàn toàn không để ý tới đây là do chính người ta nghiên cứu ra, đến úc đó, chân tướng được công bố rồi mọi người sẽ biết, em còn lo gì nữa?”

“Được rồi!”, Phương Thủy Y mới gật đầu, cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

...

Thời gian ngày một gần, mỗi ngày, Trương Trần trừ việc đọc tài liệu về y thì cũng không làm gì khác, trong lúc đó, Trương Quốc Hồng lại tới nhưng bà ta không mắng Trương Trần nữa, có vẻ như trong lòng đang áy náy nên đã đưa hai triệu tiền cọc cho Trương Trần.

Nhưng Trương Trần không nhận, trước kia anh nợ tiền gia đình Trương Quốc Hồng nên kính trọng bà ta. Hiện giờ, sau khi Trương Quốc Hồng làm như vậy, phần ân tình này cũng sắp bị mài mòn hết rồi nhưng anh hiểu, chỉ cần mình và Phương Thủy Y còn quan hệ với nhau, theo tính cách hiếu thuận của Phương Thủy Y thì anh và Trương Quốc Hồng cũng không tránh khỏi dính dáng đến nhau.

Phương Thủy Y lại vội vàng lên kế hoạch cho vụ án, đi sớm về trễ, về tới nhà thì vui vẻ ăn cơm Trương Trần nấu.

Thời gian như chậm lại, không ai đến quấy rầy họ nữa, Trương Trần cũng thoải mái hưởng thụ sự yên bình.

“Trương Trần, Trương Trần, tôi có một kế hoạch vĩ đại... tôi muốn đầu tư hai mươi triệu để xây dựng thương hiệu, sau này có thể phát triển ra thế giới để mọi người vừa nghe là biết nó do chính tôi tạo nên!”

“Ừ, định làm về lĩnh vực gì?”

“Quần áo và son môi đi...”

“Được, em muốn làm gì cũng được!”, nghe Phương Thủy Y ríu rít, Trương Trần cười đầy chân thành, dương như cô gái hay cười của ba năm trước đã dần dần quay trở lại.

Nhưng mà thời gian yên bình luôn có hạn, theo thời gian trôi qua, chỉ còn vỏn vẹn một ngày nữa là vụ kiện được xét xử.

Ngày này, cả Hoài Bắc như đã bàn bạc trước với nhau, nơi này yên lặng tới mức đáng sợ!

Hoài Bắc, khu phía tây thành phố, ở nơi này có thể nhìn thấy được không ít hình ảnh của thập niên 80.

Nhà cấp bốn nối liền nhau quần áo đã giặt được phơi trong sân hoặc trên

dây sắt treo ngoài cửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK