Mục lục
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sao vậy? Cậu đi xem hiện tại ai cai quản cái đất này, bảo tên đó mau tới đây cho tôi, chậm một bước là ông đây đánh gãy chân chó của hắn!”

Trần Bắc Vọng nổi giận quát lên, vốn dĩ ông ta cũng không nóng tính như thế, nhưng hai người Lăng Mộng Sơn đang ở đây, còn đòi điều tra thay ông ta. Đây mà là giúp sao? Rõ ràng là đang nhìn trò cười của ông ta, khiến Trần Bắc Vọng không biết phải giấu mặt vào đâu!

Tiểu Vương chưa từng thấy cảnh tượng thế này, anh ta không dám nói nhảm nữa, lập tức chạy ra ngoài gọi điện thoại.

“A lô, có phải chỉ huy Diêm Thiết Sinh không?”

“Tôi là cảnh vệ của Trần Bắc Vọng, ông Trần bảo ông tới đây một chuyến, tốt nhất ông hãy có mặt trong vòng mười phút, ông Trần đang nổi cáu!”, Tiểu Vương vẫn chưa hết sợ hãi.

Chẳng bao lâu sau, một người đàn ông trung niên vội vàng chạy tới. Ông ta là Diêm Thiết Sinh, có thể nói là người đứng đầu trong thế hệ này ở Hoài Bắc, nhưng lúc này lại đổ mồ hôi nhễ nhại, nhìn ba ông lão trước mặt mình với dáng vẻ bồn chồn thấp thỏm.

“Mẹ kiếp, trời sập hay sao mà ba ông lớn này đều ở đây thế này!”, Diêm Thiết Sinh lau mồ hôi lạnh, đứng nghiêm nói: “Ông Trần, xin hãy ra lệnh!”

“Lệnh cái rắm, tôi thấy tôi không quản được các người nữa rồi có phải không?”

“Không dám!”, Diêm Thiết Sinh nói.

Trần Bắc Vọng hừ lạnh một tiếng rồi quát: “Cậu Trương của tập đoàn Mạt Lâm bị tố cáo buôn bán thuốc giả, nhưng cậu ấy vừa hợp tác với Viện Khoa Học, anh nói cho tôi biết chuyện này là sao?”

Diêm Thiết Sinh ngơ ngác chẳng hiểu gì, ông ta nào biết cậu Trương là ai, nào biết chuyện của tập đoàn Mạt Lâm, nhưng ông ta lại không dám hỏi. Thế là ông ta quay sang quát người của mình: “Các người điếc hết rồi à, không nghe thấy ông Trần nói gì sao?”

Chẳng bao lâu sau đã có tin tức báo tới: “Ông Trần, chỉ huy Diêm, nghe nói Bạch Thu Nghiệp của thành phố Trường Minh tố giác, hiện tại ông chủ Mạt Lâm đã bị đưa tới cục cảnh sát. Theo điều tra thì không hề có chứng cứ cụ thể chứng minh tập đoàn Mạt Lâm sản xuất thuốc giả, chúng tôi hoài nghi đây là sự cạnh tranh thương nghiệp mang tính chất ác liệt!”

Lần này không đợi Trần Bắc Vọng nói thì Diêm Thiết Sinh đã vội vàng lên tiếng: “Ngây ra đó làm gì nữa! Bọn họ dám hãm hại cậu Trương, cậu ấy là người lập công cho đất nước!”

“Chúng tôi hiểu!”, những người ở đây toàn là người có lệnh của cấp trên là dám quậy banh trời, lúc này ai cũng kích động hô lên. Huấn luyện lâu như thế, rốt cuộc cũng được hoạt động xương cốt, bọn họ lập tức trang bị súng ống, nhảy lên xe Jeep đi về phía trung tâm thành phố.

Lúc này Bạch Thu Nghiệp đang chơi với mấy em gái sexy, gần đây tâm trạng của ông ta khá tốt.

Ông ta cũng biết tự lượng sức, đi theo nhà họ Nhiễm ở Nam Sơn, ít nhất cũng có thể thâu tóm vùng xám của Hoài Bắc và Trường Minh. Đến lúc đó Vu Ấu Hoa và ông ta ngồi chung trên một chiếc thuyền, ông ta sẽ chẳng khác nào bá chủ một phương, hơn nữa điều này còn không ảnh hưởng tới nền tảng.

Lúc này, cửa phòng bỗng bị mở ra, Bạch Thu Nghiệp đang chơi hăng nên định mắng chửi, nhưng lại nghe thấy tên tiểu đệ kia nói hoảng hốt: “Đại, đại ca, chúng ta bị, bị bao vây rồi…”.

Bạch Thu Nghiệp đã khác xưa rồi, ông ta lập tức nổi cáu: “Mẹ kiếp, kẻ nào ăn gan hùm mật gấu như thế?”

Ông ta vừa dứt lời, một nhóm người võ trang đầy đủ ập vào, những nòng súng đen giơ lên khiến Bạch Thu Nghiệp trợn tròn mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK