Mục lục
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Minh Ninh”, mọi người nghe thấy thì sắc mặt co rúm lại. Trong ba anh em nhà họ Hàn thì con thứ hai cũng chính là Hàn Minh Hà là người bất tài nhất nhưng vẫn có thể quản được nhà họ Hàn. Còn con cả là con rể của Mạc Khai Sam, hiện giờ đang làm ở bên ngoài để giúp nhà họ Hàn mở ra cục diện. Còn con thứ ba chính là Hàn Minh Ninh đang nắm trong tay lực lượng của cục cảnh sát.

Điều đó có nghĩa là, chỉ cần bị bọn họ bắt đi thì bất luận là chân tướng sự thật có như nào thì vì thể diện, cứ coi như Trương Trần và Phương Thủy Y nhận tội danh lừa gạt rồi thì cũng khác nào bị rơi xuống tầng địa ngục, những tháng ngày sau này cũng khó sống. Mà không nhận tội thì với thủ đoạn của nhà họ Hàn, hai người trẻ tuổi đó có chịu được không?

Cảnh tượng trước mắt có thể nói là không cứu vãn được rồi. Theo như lời Mạc Khai Sam nói thì mọi thứ dường như có kết cục đã định, đến cả ông cụ Trương lúc này cũng ngán ngẩm thở dài.

Ông ta đâu có biết, Mạc Khai Sam nói đến chúc mừng nhưng thực chất là đến bắt người.

Bà cụ Trương giờ đây cũng không còn do dự gì nữa. Nếu như cục diện đã rõ như vậy, nhà họ Hàn cũng không chịu nể mặt thì nhà họ Trương cũng không còn cách nào khác nữa. Bà ta ngay lập tức lên tiếng: “Ông lão à! Còn không mau nghe lời ông Mạc đi, tôi khuyên ông từ lâu rồi mà”.

“Cút đi cho tôi”, sắc mặt Trương Khánh Long khó coi, lớn tiếng trách mắng. Đến lúc này rồi mà bà già chết tiệt này còn gây rối thêm nữa. Ngoài việc khiến ông ta thấy ghê tởm thì không còn được tác dụng gì nữa.

“Ông Mạc đúng là oai thật đó. Cục cảnh sát là nhà ông mở ra sao, ông nói bắt người là bắt được luôn chắc, chứng cứ đâu?”, lúc này Triệu Chí Hào cũng bất chấp lên tiếng nói.

Ông ta và Trương Trần sớm đã cùng buộc chung một sợi dây rồi, có vinh thì cùng vinh, có bại thì cùng bại, ông ta không còn lựa chọn nào nữa, chỉ có thể tiến về trước thôi. Kể cả tiến về trước, biết Mạc Khai Sam là người như nào thì đã làm sao?

Tôn Khuê Sơn do dự một hồi lâu, bàn tay ông ta hơi có chút run rẩy. Khi Triệu Chí Hào lên tiếng thì ông ta cuối cùng cũng quyết tâm nói thẳng luôn: “Nếu nói như vậy thì nhà họ Tôn chúng tôi cũng muốn bắt người. Chúng tôi nghi ngờ người nhà họ Hàn ăn cắp của tôi mười tỷ”.

Điên rồi, điên cả rồi, Triệu Chí Hào và Tôn Khuê Sơn ban nãy không nghe thấy có người giới thiệu thân phận của Mạc Khai Sam sao? Rốt cuộc họ lấy đâu ra dũng khí dám đối đầu như vậy?

Người nhà họ Trương nhìn về hai ông trùm của Hoài Bắc rồi lại nhìn về phía Trương Trần, hoàn toàn là dáng vẻ thương hại. Trước mặt Mạc Khai Sam, đám người này căn bản không có tác dụng gì. Thậm chí, người ta còn không biết họ là ai nữa.

“Hỗn láo! Triệu Chí Hào! Ban nãy ông ăn nói với tôi như vậy thì đã đành nhưng ông phải biết chú Mạc là ai chứ? Lại còn dám vu khống chúng tôi nữa?”, Hàn Minh Hà và Nam Kim Cương tức đến nỗi mặt trắng bệch rồi lớn tiếng quát mắng.

Hàn Đông Vũ có Mạc Khai Sam chống lưng nên rất muốn nhảy lên đánh cho Tôn Khuê Sơn một trận về tội vu oan cho ông ta.

Sắc mặt Mạc Khai Sam cũng không dễ coi cho lắm, đến Trương Khánh Long của nhà họ Trương cũng không dám nói năng với mình như vậy. Nhưng hiện giờ, hai tên bề bậc dưới này lại dám làm như vậy với mình?

“Tôi chỉ có nào nói vậy thôi, cũng không phải là làm gì họ mà chỉ là dẫn về điều tra thôi, từ lúc nào lại trở thành việc riêng của tôi vậy? Hơn nữa, anh nói nhà họ Hàn lấy cắp của anh mười tỷ, ăn nói ba hoa quá chăng?”, Mạc Khai Sam quát lớn, hỏi.

“Ít nhất là chúng tôi cũng không trực tiếp bắt người. Nếu như ông Mạc không có chứng cứ mà vẫn cố dẫn người đi, kể cả chúng tôi không có đủ sức thì vẫn sẽ không để các người muốn làm gì thì làm đâu”, Triệu Chí Hào bất chấp hết, lúc này lao ra nói.

“Hừm! Tôi muốn xem các anh sẽ làm thế nào?”, Mạc Khai Sam hừ lạnh một tiếng, rõ ràng là lửa giận bừng bừng rồi. Ông ta cũng không muốn giải thích gì nhiều, sức mạnh chính là tất cả.

Triệu Chí Hào thở dài một tiếng, sau đó ánh mắt nhìn về phía Trương Trần. Dựa vào ông ta và Tôn Khuê Sơn thì khuấy động cả Hoài Bắc lên cũng được. Nhưng ở đây, ở trước mặt Mạc Khai Sam thì đúng là chưa đủ sức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK