“Tôi muốn anh ta có chắp thêm cánh cũng khó thoát. Các ông đi trước rồi tôi đến sau”, Trương Trần cúp điện thoại rồi đi về phía gara xe.
Nếu chỉ là những cuộc cãi vã đơn thuần thì Trương Trần sẽ không tức giận đến vậy. Nhưng từ lúc nào đến lượt kẻ khác dám đánh người phụ nữ của anh vậy? Nếu chúng đã có gan làm việc đó thì sẽ phải trả giá rất đắt.
Khách sạn Lăng Lăng cũng được coi là khách sạn nổi tiếng ở Hoài Bắc. Phòng tiêu chuẩn thấp nhất ở đây cũng tầm 870 tệ một đêm, còn phòng hạng sang thì tầm ba mươi ngàn tệ, số tiền này bằng tiền thu nhập một năm của nhà bình thường rồi.
Trương Thiên Lỗi lắc lắc nước uống màu đỏ trong tay, sau đó từ từ thưởng thức một ngụm.
“Cậu chủ! Nếu như ông chủ của tập đoàn Mạt Lâm thật sự có quan hệ với con ranh Phương Thủy Y, vậy thì chẳng phải lần này cậu sẽ gặp rắc rối rồi sao?”, Tiểu Tiền do dự một chút, nói.
Trương Thiên Lỗi đến đây là có nhiệm vụ, nếu như chưa hoàn thành thì quay về nhất định sẽ bị trách phạt.
“Không sao đâu, chỉ là tập đoàn Mạt Lâm thôi mà. Mặc dù tiềm lực không nhỏ nhưng hiện giờ vẫn chưa có tư cách để được nhà họ Trương xem trọng. Còn về Phương Thủy Y, nếu cô ta biết điều thì sẽ biết nên làm thế nào”.
“Ting ting”, đúng lúc này điện thoại của Trương Thiên Lỗi đột nhiên vang lên.
“Triệu Chí Hào?”, Trương Thiên Lỗi nhìn màn hình điện thoại, khẽ cười một tiếng rồi ấn nút nhận: “Ông chủ Triệu, muộn thế này gọi tôi có việc gì vậy?”
“Ha ha! Cậu Trương! Xin hỏi hiện giờ cậu có khách sạn Lăng Lăng không ạ?”
“Lời này của ông chủ Triệu là có ý gì?”