Mục lục
Truyện: Tổng tài bá đạo Yêu em đến thiên trường địa cửu (full)- Hoàng Tuấn Khải - Kiều Nhã Linh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 430

 

Hoàng Tuấn Khải mang theo sự tức giận cuồng nộ rời đi. Xe anh chạy với vận tốc cực nhanh, anh đột nhiên nhìn thấy chiếc Lamborghini quen thuộc của Vũ Thế Phong ở phía trước. Hoàng Tuấn Khải nhếch miệng cười nhạt, anh đeo airpods, gọi điện cho Vũ Thế Phong.

 

Anh ta nhìn thấy cuộc gọi của Hoàng Tuấn Khải thì vô cùng bất ngờ, Vũ Thế Phong có linh cảm không hay rằng Hoàng Tuấn Khải đã biết được điều gì đó. Vũ Thế Phong nhíu mày, bất đắc dĩ nghe máy: “Có chuyện gì thế?”

 

Giọng điều bình thản thờ ơ của Vũ Thế Phong càng khiến Hoàng Tuấn Khải khó chịu hơn, anh lạnh lùng nói: “Vũ Thế Phong, tôi đã coi cậu là bạn, nhưng cậu lại đâm tôi một nhát sau lưng. Trước đó tôi thậm chí đã cảnh cáo cậu, nhưng cậu hoàn toàn không để nó vào tai. Cậu nói xem, tôi nên làm gì cậu đây?”

 

Vũ Thế Phong mím chặt môi, anh ta cũng đã biết trước mọi chuyện sẽ diễn ra theo hướng này, nhưng nó dường như tồi tệ hơn nhiều so với tưởng tượng. Suốt bao năm chơi cùng nhau, Hoàng Tuấn Khải và anh ta chưa từng cãi vã bao giờ, lại càng không xung đột chỉ bởi một người phụ nữ.

 

Thế nhưng bây giờ, mối quan hệ bạn bè của bọn họ sắp kết thúc rồi. Vũ Thế Phong biết mình không thể nào giấu được Hoàng Tuấn Khải, anh ta lên tiếng: “Tuấn Khải, tôi thích Nhã Linh. Cô ấy không phải là người của cậu, tôi hoàn toàn có quyền theo đuổi cô ấy. Hai người đã từng là anh em, nhưng bây giờ thì không còn quan hệ nữa. Cậu không thể ép buộc Nhã Linh ở bên cạnh cậu được, cô ấy có tự do của riêng mình. Tôi không cần phải xin phép cậu để được ở bên cô ấy, và chính cô ấy là người đã lựa chọn rời xa cậu. Nhã Linh không phải đồ chơi trong tay cậu, cậu hãy buông tha cho cô ấy đi”

 

Vũ Thế Phong biết trong chuyện này mình sai một phần, nhưng không thể đổ toàn bộ tội lỗi lên đầu anh ta được. Hoàng Tuấn Khải chỉ đem lại đau khổ cho cô, còn anh ta mới là người khiến cô hạnh phúc.

 

Vũ Thế Phong ngược lại cảm thấy Hoàng Tuấn Khải quá ích kỷ, chỉ nghĩ đến bản thân mà không để ý đến cảm nhận của người khác.

 

Hoàng Tuấn Khải cười gần: “Cậu thì biết cái quái gì mà nói, đây là chuyện giữa hai chúng tôi, cậu không có quyền xen vào. Cậu tự nên biết mình khốn nạn như thế nào đi, đừng tưởng cậu qua mặt được tôi, không dễ vậy đâu! Cậu nói cậu yêu cô ấy sao? Mẹ nó tôi cảm thấy bưồn nôn với cái thứ tình cảm rẻ mạt của cậu!”

 

Từ khi trông thấy ánh mắt Vũ Thế Phong nhìn Kiều Nhã Linh, Hoàng Tuấn Khải đã không còn xem anh ta là bạn nữa. Chỉ trong một thời gian ngắn Vũ Thế Phong đã có thể khiến Kiều Nhã Linh dành tình cảm cho anh ta, rời khỏi nhà họ Hoàng, cắt đứt quan hệ với Hoàng Tuấn Khải.

 

Hoàng Tuấn Khải trước đó đã xem nhẹ Vũ Thế Phong, anh nhất định sẽ cho anh ta lãnh đủ hậu quả!

 

Vũ Thế Phong lạnh nhạt nói: “Cậu nói tôi thì sao không xem lại mình đi, cậu phải như thế nào thì Nhã Linh mới ghét bỏ cậu như vậy. Cô ấy thà ở bên tôi chứ không muốn lại gần cậu, bởi vì chỉ có tôi mới khiến cô ấy trở nên vui vẻ. Tôi thật sự thích cô ấy, cậu nghĩ thế nào thì tùy”

 

Hoàng Tuấn Khải tức giận gầm lên: “Vũ Thế Phong, tôi nói cho cậu biết, không ai có thể phán xét tôi, cậu càng không! Tôi biết chắc cậu đã dùng thủ đoạn chẳng hay ho gì để lôi kéo Nhã Linh về phía cậu, cậu cho rằng làm như vậy sẽ có được cô ấy à?” – Hoàng Tuấn Khải cười khẩy – “Đúng là ngu ngốc! Cậu tốt nhất nên thức tỉnh đi, cô ấy là của tôi, người khác đừng hòng động vào!”

 

Vũ Thế Phong cũng cười, cợt nhả nói: “Cậu muốn độc chiếm cô ấy à? Nhưng e rằng không được đâu, chỉ cần cô ấy không muốn, cậu có làm thế nào cũng chẳng thể giữ được cô ấy ở bên mình. Tuấn Khải, cậu cũng thật quá tham lam, cậu đã có Tuyết Loan rồi, lại còn muốn cả Nhã Linh nữa. Cậu cứ ở bên Tuyết Loan không phải rất tốt sao, chẳng nhế cậu muốn một chân đạp hai thuyền?”

 

Hoàng Tuấn Khải sắp phải kết hôn với Tuyết Loan, vậy nên cố chấp muốn có Kiều Nhã Linh thật là một hành động bỉ ổi. Bên cạnh Hoàng Tuấn Khải không thiếu gì người đẹp, lại có người vợ chưa cưới dịu dàng nhu mì, chẳng việc gì phải tranh giành phụ nữ với Vũ Thế Phong.

 

Anh ta cảm thấy Hoàng Tuấn Khải chỉ đơn giản là không chịu được khi là người thua cuộc, nên mới tức giận đến vậy.

 

Hoàng Tuấn Khải lạnh lùng nói: “Bây giờ tôi chỉ hỏi cậu một câu thôi, cậu có chịu từ bỏ cô ấy hay không?”

 

Vũ Thế Phong hờ hững đáp: “Hoàng Tuấn Khải, tôi là người sẽ không bao giờ từ bỏ những thứ mình muốn”

 

Hoàng Tuấn Khải nhếch miệng nói: “Vậy ra đây là câu trả lời của cậu. Vũ Thế Phong, tôi nhắc nhở cậu một chút, ai động vào người của tôi, kết cục nhận lấy sẽ vô cùng thê thảm. Đến lúc ấy, cậu đừng có khóc lóc van xin tôi”

 

Hoàng Tuấn Khải là người tàn nhẫn và thâm độc đến mức nào, Vũ Thế Phong hoàn toàn hiểu rõ. Hoàng Tuấn Khải từ trước đến giờ không nể nang ai cả, ra tay độc ác khiến bao người oán hận. Vũ Thế Phong không phải là đối thủ của Hoàng Tuấn Khải, anh ta cũng biết lượng sức mình.

 

Đối với Hoàng Tuấn Khải càng cứng thì càng dễ gãy, vậy nên không thể dùng thái độ ngang ngược nói chuyện với anh. Vũ Thế Phong lập tức hạ giọng nói: “Tuấn Khải, cậu muốn Nhã Linh ở bên cậu, nhưng với thân phận gì đây? Cậu sắp kết hôn với Tuyết Loan rồi, cậu không thể mang lại hạnh phúc cho cô ấy. Tôi không biết quá khứ giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng Nhã Linh đã rất tổn thương, cô ấy sẽ không chấp nhận cậu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK