Mục lục
Truyện: Tổng tài bá đạo Yêu em đến thiên trường địa cửu (full)- Hoàng Tuấn Khải - Kiều Nhã Linh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 195

 

Kiều Nhã Linh mím môi, không nói gì nữa. Tiểu Kiệt hết nhìn Hoàng Tuấn Khải lại nhìn Kiều Nhã Linh, cười ngờ nghệch. Cả ba lại đứng vào vị trí cũ, Tiểu Kiệt vẫn chưa an tâm lắm, quay sang bên cạnh nhắc nhở: “Chú nhớ phải cười đấy, lần này cháu bật chế độ chụp liên tiếp”

 

Tiểu Kiệt ôm Kiều Nhã Linh giơ tay hình chữ “V”, Kiều Nhã Linh cũng làm giống hệt vậy. Tiểu Kiệt ngoảnh đầu sang nhìn Hoàng Tuấn Khải, thấy anh vẫn đút tay vào túi quần, bộ dạng lạnh nhạt.

 

Hoàng Tuấn Khải cũng rũ mắt nhìn Tiểu Kiệt, thấy mắt thằng bé đột nhiên sáng lên, cười cười nói: “Chú à, chú cũng làm giống cháu đi, chúng ta phải thân mật một chút nhìn ảnh mới đẹp”

 

nháy mắt với nhau, chỉ có Kiều Nhã Linh là đứng như trời chồng. Kiều Nhã Linh nghe Tiểu Kiệt nói vậy thì hơi ngớ người ra, lúng túng nói: “Không cần như thế đâu, cứ để bình..”

 

 

Đây là chủ ý của Tiểu Kiệt, chẳng nhẽ em muốn Tiểu Kiệt thất vọng ư?”

 

Hoàng Tuấn Khải lấy Tiểu Kiệt ra làm bình phong, quả nhiên Kiều Nhã Linh không nói được lời nào, cô lắp bắp: “Nhưng…”

 

“Không nhưng nhị gì cả, chụp ảnh thôi” – Hoàng Tuấn Khải dứt khoát nói.

 

Bàn tay anh nóng rực, xuyên qua lớp vải truyền đến da thịt cô. Kiều Nhã Linh bất giác muốn tránh khỏi tay anh, nhưng Hoàng Tuấn Khải siết chặt lấy eo cô, không cho cô cơ hội nhúc nhích.

 

Kiều Nhã Linh ngước mắt nhìn anh, Hoàng Tuấn Khải vô cùng tự nhiên, chẳng có chút ngại ngùng đối mắt với cô. Kiều Nhã Linh không có cách nào, đành để anh muốn làm gì thì làm.

 

Kiều Nhã Linh và Tiểu Kiệt đều nở nụ cười, nhìn về phía ống kính, máy ảnh chụp liên tiếp mấy hình mới ngừng lại. Tiểu Kiệt cầm ảnh, cả ba bước ra ngoài. Hoàng Tuấn Khải và Kiều Nhã Linh không có tâm trạng để ý đến ảnh, chỉ có mình Tiểu Kiệt là xem.

 

Ở tấm ảnh thứ nhất, chỉ có cậu và Kiều Nhã Linh mỉm cười, Hoàng Tuấn Khải vẫn lạnh lùng như cũ. Tấm ảnh thứ hai không có gì thay đổi nhiều, có điều Hoàng Tuấn Khải đang rũ mắt nhìn Kiều Nhã Linh.

 

Đến tấm thứ ba, Hoàng Tuấn Khải ngẩng đầu lên nhìn vào ống kính, khóe miệng thấp thoáng nụ cười, ánh mắt dịu dàng như nước. Tiểu Kiệt cảm thấy tấm ảnh này rất đẹp, cậu nhóc reo lên: “Bức này ba người chúng ta đều đẹp lắm”

 

Hoàng Tuấn Khải cúi đầu nhìn, cười nói: “Quả thật rất đẹp”

 

Kiều Nhã Linh cũng tò mò rũ mắt nhìn, trong bức ảnh cô bế Tiểu Kiệt trên tay, tươi cười rạng rỡ. Gương mặt non nớt của Tiểu Kiệt sáng bừng, nụ cười tươi roi rói, còn Hoàng Tuấn Khải ở bên cạnh khóe miệng hơi nhướn lên, ánh mắt đen láy ẩn chứa sự dịu dàng. Không hiểu sao nhìn tấm ảnh này Kiều Nhã Linh lại đỏ mặt, bọn họ giống hệt như một gia đình ba người đang đi chơi vui vẻ, chụp ảnh kỷ niệm cùng nhau.

 

Hoàng Tuấn Khải liếc mắt về phía Kiều Nhã Linh, thấy vành tai cô ửng hồng, miệng anh khế nhếch lên. Tâm trạng Tiểu Kiệt hôm nay vô cùng tốt, cậu nhóc một bên nắm lấy tay Kiều Nhã Linh, một bên nắm tay Hoàng Tuấn Khải.

 

Người ngoài nhìn vào không tránh khỏi hiểu lâm đây là một cặp vợ chồng cùng với một đứa con đáng yêu đang đến khu vui chơi. Hoàng Tuấn Khải biểu tình cũng rất vui vẻ, chỉ có Kiều Nhã Linh là ngượng ngùng mất tự nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK