Mục lục
Truyện: Tổng tài bá đạo Yêu em đến thiên trường địa cửu (full)- Hoàng Tuấn Khải - Kiều Nhã Linh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 108

 

Chỉ có điều Hoàng Tuấn Khải của hiện tại đã đạp đổ tất cả những hồi tưởng đẹp đẽ đó. Thì ra, Hoàng Tuấn Khải cũng chẳng khác gì những kẻ khốn nạn ngoài kia là bao.

 

Kiều Nhã Linh còn đang bực bội, bỗng nhiên nghe được cuộc trò chuyện của mấy người bên cạnh.

 

“Này, nghe nói có một nhà đài được phỏng vấn độc quyền với Tú Quỳnh đó!” – Một người thần bí nói.

 

Người kia kinh ngạc hỏi: “Thật sao? Nhà đài nào vậy?”

 

“Không biết nữa, chưa có thông tin cụ thể. Tôi mới nghe quản lý của Tú Quỳnh trò chuyện với nhân viên nên biết thôi”

 

Kiều Nhã Linh có chút ngạc nhiên, được phỏng vấn độc quyền với Tú Quỳnh thì quả thật vô cùng may mắn. Kiều Nhã Linh nghĩ có lẽ là nhà đài lớn nào đó được nhận vinh dự này, bản thân không hề có chút hi vọng gì. Bởi vì cô và Tuyết Phi có xích mích với nhau, cô cũng chẳng muốn bị cô ta chú ý tới. Hơn nữa chị Bội cũng không nói gì đến việc này cả, nên cô càng chắc chắn nhà đài được phỏng vấn độc quyền Tú Quỳnh không phải Tôn Hoàng.

 

“Tuyệt thật đấy, mà tôi cũng mới nghe được tin này. Hình như chút nữa sẽ có người của tập đoàn Hoàng Thịnh đến hay sao đó” – Một người thì thầm.

 

Người kia kinh ngạc thốt lên: “Tập đoàn Hoàng Thịnh ư?”

 

Kiều Nhã Linh bị tiếng hét nho nhỏ của cô gái kia làm cho giật mình.

 

Sao Hoàng Thịnh lại liên quan đến buổi họp báo này? Không phải Hoàng Tuấn Khải vốn không quan tâm đến giới giải trí sao? Hơn nữa Tú Quỳnh và anh cũng chẳng có liên quan gì, chắc người kia chỉ nghe được lời đồn lung tung mà thôi. Nhưng Kiều Nhã Linh lại đột ngột nhớ đến cuộc.

 

trò chuyện vừa rồi của Hoàng Tuấn Khải và Tuyết Phi.

 

Khi ấy hình như Tuyết Phi đang thuyết phục Hoàng Tuấn Khải đi đâu đó. Chẳng nhẽ, chính là tham gia buổi họp báo này sao?

 

Nghĩ như vậy, Kiều Nhã Linh không khỏi cười lạnh, chắc anh đến đây để ủng hộ tình nhân của mình chứ gì. Kiều Nhã Linh ở trong lòng âm thầm giơ ngón giữa, hai người họ đúng là ngưu tâm ngưu, mã tâm mã, vô liêm sỉ như nhau.

 

Mà dường như Hoàng Tuấn Khải cũng khá coi trọng Tuyết Phi, theo hiểu biết của cô về anh, anh sẽ không bao giờ quan tâm đến những sự kiện này.

 

Thế mà bây giờ anh lại sắp đến đây, chứng tỏ Tuyết Phi cũng chiếm được một vị trí nào đó trong lòng anh. Càng nghĩ càng buồn bực hơn, Kiều Nhã Linh dứt khoát không quan tâm nữa. Nhưng hai người bên cạnh vẫn xì xào nói chuyện không ngừng, Kiều Nhã Linh không.

 

muốn nghe cũng không được: “Này, sao người của tập đoàn Hoàng Thịnh lại tham gia cuộc họp.

 

báo này thế, chẳng nhẽ người yêu của Tú Quỳnh làm ở đấy à?”

 

“Không phải đâu, tôi thấy bảo hình như là do quản lý của Tú Quỳnh mời tới đất “Trời, cô ấy là ai mà đỉnh thế?”

 

“Không biết nữa, tôi cũng mới thấy mặt thôi, trông rất xinh đẹp. Có lẽ là người yêu của một vị giám đốc nào ở Hoàng Thịnh cũng nên”

 

Kiều Nhã Linh nghe mà không khỏi cười nhạt. Cô thật sự muốn nói cho tất cả mọi người biết mối quan hệ dơ bẩn của Tuyết Phi và Hoàng Tuấn Khải, vạch bộ mặt giả dối của hai người họ.

 

Nếu tin tức này mà bị lộ ra, tất cả sẽ nổ tung, kể cả sự nghiệp của Hoàng Tuấn Khải lẫn Tuyết Phi cũng tan tành mây khói. Kiều Nhã Linh bỗng dấy lên sự thương hại đối với người phụ nữ cô từng vô cùng ghen tị – Tuyết Loan. Cô từng cho.

 

rằng Tuyết Loan là người hạnh phúc nhất khi có thể danh chính ngôn thuận ở bên Hoàng Tuấn Khải.

 

Nhưng thật ra, cô ấy cũng tội nghiệp giống như cô. Cùng là phụ nữ, Kiều Nhã Linh hiểu được nỗi đau khi bị người mình yêu nhất đâm sau lưng. Kiều Nhã Linh đột nhiên rất muốn gặp mặt cô ấy, để cảnh báo cho.

 

cô ấy biết người đàn ông mà cô ấy yêu và đứa em gái yêu quý của mình đã phản bội cô ấy như thế nào. Không những thế, Hoàng Tuấn Khải còn dây dưa không dứt với cô, hết lần này tới lần khác muốn lôi cô lên giường.

 

Nếu Tuyết Loan biết được sự thật này, cô ấy sẽ cảm thấy thế nào?

 

Có lẽ, cũng bị nhấn chìm trong đau khổ tuyệt vọng giống như cô đã từng.

 

Kiều Nhã Linh đang chìm trong suy nghĩ, điện thoại bỗng nhiên reo lên. Cô cúi đầu nhìn, cau mày, là Hoàng Tuấn Khải gọi. Vừa nhắc đến ào tháo, tào tháo liền xuất hiện.

 

Kiều Nhã Linh không nghe, bực bội ngắt điện thoại. Thế nhưng Hoàng Tuấn Khải rất mặt dày gọi hết lần này đến lần khác. Những người xung quanh bị tiếng ồn từ điện thoại của cô ảnh hưởng, bọn họ nhìn cô bằng ánh mắt khó chịu.

 

Kiều Nhã Linh xấu hổ vội cúi đầu xin lỗi, vừa nghe máy cô đã nhỏ giọng măng: “Hoàng Tuấn Khải anh rảnh rỗi lắm à?”

 

Hoàng Tuấn Khải thản nhiên đáp lại một tiếng: “ừ?

 

Kiều Nhã Linh tức nghiến răng nghiến lợi: “Nhưng tôi không rảnh, cũng không muốn nghe điện thoại của anh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK