Dương Thanh nợ ông ta chuyện này.
Anh cũng đang rất lo lắng, chỉ thầm cầu nguyện Diệp Mạn và Vũ Văn Cao Dương đều qua khỏi.
Cửa phòng cấp cứu đột nhiên bật mở, một người y tá chạy ta hô lên: “Ai là người nhà Diệp Mạn?”
“Tôi là con gái bà ấy!”
Tần Thanh Tâm vội vàng chạy tới.
“Bệnh nhân đang nguy kịch, đây là giấy thông báo bệnh tình nguy kịch của bác sĩ”.
Y tá đưa giấy thông báo cho Tần Thanh Tâm.
Ầm!
Lời của y tá như tiếng sấm nổ vang khiến đầu óc Tần Thanh Tâm trống rỗng, xụi lơ dựa vào người Dương Thanh.
Nước mắt rơi lã chã.
Dương Thanh cũng khiếp sợ: “Cô nói cái gì? Diệp Mạn nguy kịch? Ý cô là rất có thể bà ấy sẽ không qua khỏi sao?”
Y tá gật đầu đáp: “Đầu của bà ấy bị thương nặng, tỷ lệ tử vong rất cao. Đương nhiên bà ấy vẫn có khả năng sống sót”.
Dứt lời, y tá lại đi vào phòng cấp cứu.
“Dương Thanh, chúng ta phải làm gì bây giờ?”
“Bác sĩ thông báo mẹ em nguy kịch rồi. Nếu bà ấy thật sự không qua khỏi, em phải làm sao đây?”
“Em vẫn chưa nhận nhau với bà ấy! Bà ấy mà đi, em sẽ không còn mẹ nữa!”
Tần Thanh Tâm rất kích động, bật khóc nức nở.
Dương Thanh ôm chặt cô, trầm giọng nói: “Em bình tĩnh lại đã!”
“Vừa rồi y tá cũng đã nói bà ấy bị thương quá nặng, chỉ muốn báo cho chúng ta biết vậy thôi, không phải báo tin tử vong!”
“Mẹ vẫn đang được cấp cứu. Chỉ cần không thông báo tử vong thì vẫn còn cơ hội sống sót!”
“Bây giờ chúng ta phải bình tĩnh chờ đợi. Em yên tâm, chị Lâm cũng ở trong. Chị ấy giỏi lắm, sẽ không để mẹ xảy ra chuyện đâu!”
Dương Thanh thuyết phục một lúc, Tần Thanh Tâm mới tỉnh táo trở lại, ánh mắt tràn trề hi vọng: “Anh nói đúng, mẹ vẫn đang được cấp cứu. Nhất định bà ấy sẽ không sao!”
“Nhất định sẽ không sao đâu!”
Dương Thanh kiên định nói.
Anh đang cực kỳ tức giận, tất cả đều do Tiết Nguyên Bá gây ra.
Đương nhiên anh cũng có trách nhiệm rất lớn. Nếu anh không đuổi cùng giết tận người nhà họ Tiết ở Yến Đô, Tiết Nguyên Bá cũng sẽ không làm ra chuyện điên rồ này.
Bây giờ, toàn bộ gia tộc có quan hệ tốt với Dương Thanh ở Yến Đô đều đang phải chịu ảnh hưởng rất lớn.
Nhất là gia tộc Vũ Văn, nhà họ Diệp và nhà họ Hoàng.
Bọn họ không chỉ phải chống đỡ sự chèn ép của các gia tộc khác, còn phải lo lắng cho an nguy của chủ nhà.
“Tiết Nguyên Bá, ông sẽ phải chết rất thảm!”, Dương Thanh nghiến răng nghiến lợi.
Anh đã điều tra rõ ràng. Người ám sát các chủ gia tộc đều do Tiết Nguyên Bá sai khiến.
Với thực lực của cao thủ hàng đầu nhà họ Tiết, muốn ám sát chủ của một gia tộc đứng đầu Yến Đô rất dễ dàng.
May mà bọn họ không dứt khoát giết luôn những người này.
Nếu nhiều chủ gia tộc bị giết như vậy, dù là Vương tộc họ Tiết cũng sẽ phải chịu áp lực rất lớn.
Nhưng dù thế nào, Dương Thanh cũng đã phán tội tử hình cho Tiết Nguyên Bá.
Một tiếng sau, rốt cuộc cửa phòng cấp cứu lại được mở ra.
Rất nhiều bác sĩ cùng đi ra ngoài.
Ngải Lâm cũng có mặt, Tần Thanh Tâm vội vàng chạy tới hỏi: “Chị Lâm, mẹ em sao rồi?”
“Em yên tâm, mẹ em phẫu thuật rất thành công, đã vượt qua cơn nguy kịch rồi”.
Ngải Lâm đau lòng nhìn cô.