Vù vù vù…
Trên bầu trời chợt truyền ra tiếng quạt xé gió.
Lê Triết ngẩng đầu trông thấy ba chiếc trực thăng bao vây ở phía trên.
Đến tận lúc này, Lê Triết mới biết cái gì gọi là tuyệt vọng.
Ông ta cứ nghĩ bắt được Tần Thanh Tâm, Dương Thanh sẽ phải ngoan ngoãn chịu trói.
Nhưng bây giờ có nhiều người đến vậy.
Quan trọng là chắc chắn có cả tay súng bắn tỉa.
Chỉ cần lơ là sẽ bị bắn nổ đầu ngay lập tức.
Ông ta cứ nghĩ sau khi giết được Dương Thanh, mình có thể an toàn trở ra. Nhưng hiện giờ dù có diệt được Dương Thanh, ông ta cũng không có khả năng sống sót rời đi.
Hai cao thủ áo vải sau lưng Lê Triết cũng đang hoảng sợ. Nhiệm vụ của bọn họ là giúp Lê Triết lấy mạng Dương Thanh, sau đó giết Lê Triết diệt khẩu.
Chuyện này không được liên lụy tới nhà họ Tiết.
Nhưng ở đây có nhiều người như vậy, chỉ e bọn họ sẽ phải thất bại.
“Lùi lại! Mau bảo bọn họ lùi lại hết đi!”
Lê Triết biết mình không thoát được, kích động hét lên: “Cút hết đi cho tao!”
“Dương Thanh, mày mau bảo bọn họ cút đi, nếu không tao sẽ giết vợ mày! Mau đuổi bọn họ đi!”
Lê Triết vừa khống chế Tần Thanh Tâm lùi lại tìm kiếm sự che chắn vừa gào lên.
“Đoàng!”
Đúng lúc này, tiếng súng bỗng vang lên.
Lê Triết đang ép Tần Thanh Tâm lùi về sau chợt ngừng bước, giữa trán xuất hiện một lỗ máu.
“Á…”
Tần Thanh Tâm hoảng sợ hét lên rồi ngất xỉu.
“Lên!”
Hai cao thủ áo vải sau lưng Lê Triết đồng loạt vọt tới chỗ cô.
Nhiệm vụ của bọn họ là giết Dương Thanh. Lê Triết đã chết, vậy thì bọn họ chỉ có thể tự ra tay.
“Cút!”
Từ lúc tiếng súng bắn tỉa vang lên, Dương Thanh đã biến mất tại chỗ.
Tần Thanh Tâm sợ quá ngất xỉu, chưa kịp ngã xuống đất đã được anh kịp thời đỡ lấy.
Nhưng thực lực của hai cao thủ áo vải kia rất mạnh. Dương Thanh phải bế Tần Thanh Tâm không có cơ hội đánh trả.
“Bịch!”
“Bịch!”
Trong lúc cấp bách, Dương Thanh chỉ có thể bảo vệ Tần Thanh Tâm trong ngực, giơ lưng chống đỡ.
Hai đòn đánh mạnh mẽ cùng lúc đánh trúng lưng anh.
Sức mạnh dữ dội như muốn làm nổ tung ruột gan Dương Thanh.
Dương Thanh lại mượn lực công kích của đối phương bế Tần Thanh Tâm xông ra phía trước mấy chục mét.
“Anh Thanh!”
Mã Siêu đã chạy tới đón đầu hai gã cao thủ kia, nói với Dương Thanh: “Để em!”
Bịch bịch bịch!
Từ lúc Lê Triết bị bắn chết, Dương Thanh cứu Tần Thanh Tâm cho đến khi Mã Siêu xông ra nghênh chiến chỉ diễn ra trong vòng một nốt nhạc.
Cao thủ tới từ các gia tộc đứng vây quanh không kịp phản ứng đã thấy Mã Siêu đang giao đấu.
“Các ông là ai? Nhà họ Lê không thể có cao thủ mạnh như các ông!”