Chương 1697:
“Cái gì?”
Tất cả mọi người của gia tộc họ Tần đều ngây ra như phỗng, đám Tần Đức Chính đang liều lĩnh xông lên muốn cứu Dương Thanh cũng khựng lại nửa đường, nhìn về phía cánh tay Dương Thanh hời hợt chộp lấy cổ tay Tần Như Phong, ai nấy đều khiếp sợ cực kì.
“Mày… Mày, thế này… Sao có thể như vậy được?”
Tần Như Phong cũng sợ đến lắp bắp không thành câu, lão ta đã khiếp hãi tột cùng.
Bởi vì, giờ khắc này, lão ta đã ra sức rút tay về, lại phát hiện không cách nào làm được, bàn tay Dương Thanh như một chiếc kìm khóa chặt cổ tay lão ta.
“Thật sự cho rằng dùng biện pháp đường ngang ngõ tắt để tăng thực lực lên mức Thần Cảnh thì mình chính là một cao thủ Thần Cảnh sao?”
Dương Thanh thờ ơ hỏi một câu.
Lời vừa dứt, đầu gối anh đã thúc thẳng lên bụng Tần Như Phong.
“Thịch!”
Một tiếng va chạm thật mạnh, thân thể Tần Như Phong lập tức bị đánh bay mấy chục mét, lại một tiếng va chạm thật lớn vang lên, lão ta đã đâm thẳng vào cửa sổ một căn biệt thự, cả người bay vào bên trong biệt thự luôn.
Trong nháy mắt, mọi người đồng loạt quay sang nhìn Dương Thanh.
Toàn bộ nhà họ Tần đã lặng ngắt như tờ!
Tám cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ mà Dương Thanh mang tới đều cảm thấy máu nóng trong cơ thể đang sôi trào, sắc mặt cực kì kích động.
Bọn họ biết Dương Thanh cực mạnh nhưng không ngờ rằng anh lại mạnh đến độ này, ngay cả một cao thủ đã bước vào cảnh giới Thần Cảnh như Tần Như Phong đều không chịu nổi một đòn của anh.
Nghĩ tới trước đây từng muốn giết chết Dương Thanh, bọn họ chợt cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Thật chẳng khác nào mấy con kiến hôi tơ tưởng nuốt chửng một con voi.
Đám người bên Tần Đức Chính càng khiếp sợ tột cùng, vẻ mặt không thể tin nổi, như thể vừa chứng kiến một cảnh kì ảo vốn chỉ trong điện ảnh mới có mà nay lại phát sinh ngay trong hiện thực.
Đám người nhà họ Tần cũng có cảm giác đó.
“Ầm!”
Đúng lúc này, bên trong biệt thự vang lên một tiếng nổ lớn, giây tiếp theo, Tần Như Phong toàn thân tắm máu từ bên trong vọt ra.
Lúc này, Tần Như Phong thoạt nhìn cực kì dữ tợn, máu tươi khắp người, trông vô cùng thê thảm.
Chỉ có điều, hơi thở của cao thủ Thần Cảnh đã hạ xuống cảnh giới Vương Cảnh đỉnh phong, thậm chí còn chỉ là bậc mới đặt chân vào cảnh giới Vương Cảnh đỉnh phong.
Dương Thanh biết, đây mới chính là thực lực vốn có của Tần Như Phong.
“Hiện giờ, các người còn sức đánh một trận chứ?”
Ngay khi mọi người đang thắc mắc Dương Thanh sẽ xử lí Tần Như Phong như thế nào, Dương Thanh lại cất tiếng.
Hiển nhiên, những lời này là dành cho tám vị cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ đi theo anh.
“Còn!”
Tám vị cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ sau một giây đờ người đã nhanh chóng đáp.
Lời vừa thốt ra, tám cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ này đồng loạt xông về phía Tần Như Phong.
Còn Dương Thanh, anh lại thong dong bước ra sau lưng Tần Đại Dũng, tay đặt lên tay vịn xe đẩy của ông ấy.
Cảnh tượng vừa rồi khiến người nhà họ Tần đều tưởng mình đang nằm mơ.
Đám người Tần Đức Chính bấy giờ chợt hiểu ra ý của Dương Thanh, rõ ràng anh có thể giết chết Tần Như Phong dễ dàng nhưng lại chỉ đánh trọng thương lão ta, sau đó giao lão ta cho tám cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ đi giải quyết.
Anh đang lấy Tần Như Phong để rèn luyện tám cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ của mình?
Nghĩ tới đây, mọi người càng chấn kinh hơn.