Lạc Trần khẽ lắc đầu: “Yên tâm, tôi chỉ thăm dò chút thôi, sẽ không chọc giận cậu ta đâu”.
Bấy giờ Tiết Nguyên Bá mới không ngăn cản nữa: “Được, làm phiền ông Lạc!”
Lạc Trần yêu cầu dừng xe ven đường rồi xuống xe đi tìm Dương Thanh.
“Bố thực sự muốn từ bỏ báo thù cho thằng Minh sao?”
Sau khi Lạc Trần rời đi, Tiết Khải trầm giọng hỏi.
Trong mắt Tiết Nguyên Bá lóe lên sát khí: “Ông nội con chuẩn bị chọn người thừa kế, lúc này tốt nhất đừng gây rắc rối gì”.
“Con yên tâm, đợi bố trở thành người thừa kế ngôi vị Tiết Vương, quyền lực trong tay sẽ lớn hơn, nhất định sẽ không bỏ qua cho Dương Thanh”.
Mặc dù Tiết Khải rất muốn mau chóng báo thù cho Tiết Minh nhưng cũng biết rõ, hiện giờ đang là lúc quan trọng nhất của bố mình.
Tiết Vương vốn yêu quý Tiết Nguyên Bá nhất, hai người con kia đều chỉ đợi ông ta mắc sai lầm. Nếu không có gì sai sót, khả năng Tiết Nguyên Bá được chọn sẽ rất cao.
Trong văn phòng của chủ tịch tập đoàn Nhạn Thanh.
Dương Thanh đang ngồi một mình xử lý văn bản.
Anh sắp rời khỏi Giang Hải, chi nhánh vẫn còn một số việc cần anh xử lý.
Dương Thanh đang vội vàng phê duyệt văn bản chợt ngẩng đầu, cau mày đặt bút xuống đi tới cửa sổ.
Lạc Trần gật đầu cười, nói tiếp: “Tuy không thể đối đầu với cậu ta nhưng đi thăm dò một chút cũng được”.
Nghe vậy, Tiết Nguyên Bá vội vàng nói: “Ông Lạc nói không sai, quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Tôi sẽ cho cậu ta sống thêm mấy năm. Một ngày nào đó, tôi sẽ tự tay lấy mạng cậu ta”.
Lạc Trần khẽ lắc đầu: “Yên tâm, tôi chỉ thăm dò chút thôi, sẽ không chọc giận cậu ta đâu”.
Bấy giờ Tiết Nguyên Bá mới không ngăn cản nữa: “Được, làm phiền ông Lạc!”
Lạc Trần yêu cầu dừng xe ven đường rồi xuống xe đi tìm Dương Thanh.
“Bố thực sự muốn từ bỏ báo thù cho thằng Minh sao?”
Sau khi Lạc Trần rời đi, Tiết Khải trầm giọng hỏi.
Trong mắt Tiết Nguyên Bá lóe lên sát khí: “Ông nội con chuẩn bị chọn người thừa kế, lúc này tốt nhất đừng gây rắc rối gì”.
“Con yên tâm, đợi bố trở thành người thừa kế ngôi vị Tiết Vương, quyền lực trong tay sẽ lớn hơn, nhất định sẽ không bỏ qua cho Dương Thanh”.
Mặc dù Tiết Khải rất muốn mau chóng báo thù cho Tiết Minh nhưng cũng biết rõ, hiện giờ đang là lúc quan trọng nhất của bố mình.
Tiết Vương vốn yêu quý Tiết Nguyên Bá nhất, hai người con kia đều chỉ đợi ông ta mắc sai lầm. Nếu không có gì sai sót, khả năng Tiết Nguyên Bá được chọn sẽ rất cao.
Trong văn phòng của chủ tịch tập đoàn Nhạn Thanh.
Dương Thanh đang ngồi một mình xử lý văn bản.
Anh sắp rời khỏi Giang Hải, chi nhánh vẫn còn một số việc cần anh xử lý.
Dương Thanh đang vội vàng phê duyệt văn bản chợt ngẩng đầu, cau mày đặt bút xuống đi tới cửa sổ.
Dương Thanh có thị lực vượt xa người thường, dễ dàng trông thấy một ông già mặc áo xám đang ở dưới tòa nhà.
Lão ta chính là cao thủ xếp thứ ba của nhà họ Tiết, Lạc Trần.
Dường như lão ta cảm giác được Dương Thanh đang nhìn mình, lập tức ngẩng đầu nhìn lên tầng cao nhất.
Khi nhìn thấy Dương Thanh, trong mắt Lạc Trần tràn đầy kinh hãi.
Lạc Trần là cao thủ xếp thứ ba nhà họ Tiết, tính cả Chiêu Châu cũng phải là cao thủ top đầu.
Vậy mà khi lão ta vẫn chưa phát hiện ra Dương Thanh, anh đã phát hiện ra lão ta trước, chứng tỏ Dương Thanh cực kỳ nhạy bén.
Chỉ cao thủ có thực lực cực cao mới có cảm giác nhạy bén như vậy.
Nhưng vẫn còn điều khiến Lạc Trần ngạc nhiên hơn.
“Ông có việc gì sao?”
Giọng nói lạnh lùng bỗng vang lên sau lưng lão ta.