Mục lục
Bất bại chiến thần - Dương Thanh (Truyện full tác giả: Tần Tích)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2882:

Bóng anh nhanh như chớp, gần như chỉ trong nháy mắt, anh đã liên tục hạ gục cả Diệp Lâm lẫn Lưu lão quái.

“Rầm rầm rầm!”

Sức mạnh cuồng bạo khiến mặt đất xung quanh ba người lập tức nứt toác, cứ như tận thế Vậy.

Khí thế đáng sợ như có thể dời núi lấp biển lan khắp hội trường.

Những cái bàn ở gần võ đài nhất bị khí thế cuồng bạo này hất tung.

Trước sự khiếp sợ của mọi người, Dương Thanh dễ dàng đón được đòn tấn công của Lưu lão quái và Diệp Lâm, chuyện này khiến ai cũng sững sờ.

“Các ông chỉ có chút thực lực ấy thôi hả?”

Dương Thanh mỉm cười nguy hiểm, ngay sau khi anh dứt lời, mắt anh dần trở nên đỏ ngầu, khí thế khủng khiếp hơn nữa bất đầu lan ra từ người anh.

Khí thế ngang ngửa Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong đó khiến tim mọi người đập thình thịch.

Lưu lão quái và Diệp Lâm biến sắc, quay sang nhìn nhau, đều trông thấy vẻ nghiêm nghị trong mắt đối phương.

“Không ổn, rút!”

Diệp Lâm gần như không hề chần chừ, bỗng giãm mạnh chân, mượn lực đàn hồi từ mặt đất để lùi về sau nhanh như chớp.

Lúc này, thực lực Dương Thanh thể hiện ra đã hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

Lưu lão quái và Diệp Lâm hoàn toàn không biết, một thời gian trước tại Hoàng tộc họ Phùng đã xảy ra chuyện gì, càng không biết cảnh giới võ thuật của Dương Thanh đã tăng vọt từ Siêu Phàm Tam Cảnh lên tới Siêu Phàm Lục Cảnh chỉ trong một năm ngắn ngủi.

Thậm chí, thực lực chiến đấu của Dương Thanh đã đạt đến Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong.

“Muốn chuồn? Muộn rồi!”

Thấy Diệp Lâm vừa di chuyển vừa lùi dần ra ngoài mấy chục mét, Dương Thanh nhấn mạnh chân trên mặt đất, nền đất lập tức lõm xuống thành một hố sâu, còn anh thì đã biến mất khỏi vị trí cũ.

“Uỳnh!”

Một đòn giáng xuống, Diệp Lâm như thể đã bị trọng thương, hộc ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ngược ra ngoài.

Lưu lão quái đứng bên sợ đến ngây ra, lão ta biết thực lực của Dương Thanh rất mạnh nhưng vân không thể ngờ anh lại mạnh đến mức này.

Chỉ một đòn đã đánh cho một cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh như Diệp Lâm bay ra ngoài, hộc máu.

Lưu lão quái lúc này chỉ mới có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ mà thôi.

So với Dương Thanh đã đạt tới sức chiến đấu của Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong thì lão ta vần còn quá yếu.

Lão ta vốn tưởng rằng khi bước vào cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh thì đã rất mạnh, nhưng thật không ngờ bản thân vẫn không phải đối thủ của Dương Thanh.

Đám cao thủ Thần Cảnh tới tham dự cuộc đấu võ tranh ngôi Vương của Yến Đô đang đứng quanh đó đều đã trợn mắt há miệng, cao thủ Siêu Phàm Cảnh quả là khủng khiếp.

Vậy mà trước đó bọn họ còn dám tơ tưởng ngôi Vương của Yến Đô, giờ đây nhìn lại, đúng là nực cười.

“Bây giờ đến phiên ông!”

Ánh mắt Dương Thanh rơi xuống người Lưu lão quái, lạnh lùng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK