“Anh Thanh, tìm thấy chị dâu rồi”.
Mã Siêu bỗng lên tiếng.
“Cô ấy không sao chứ?”
Dương Thanh không hề thấy vui sướng vì đã cứu được Tần Thanh Tâm, mà đang lo lắng phiền phức lớn hơn sắp kéo tới.
Mã Siêu lắc đầu: “Chị dâu không sao, chỉ đang hôn mê ở trong phòng”.
Nghe vậy, Dương Thanh mới thở phào một hơi.
“Cậu dẫn Ảnh Vệ rút đi trước, tôi sẽ đưa Tâm đi”.
Tiết Nguyên Cát giận dữ hét: “Cậu đừng nói hươu nói vượn. Em trai của tôi bị cậu giết, hiện tại chứng cứ vô cùng xác thực. Cậu có thể giải thích kiểu gì?”
“Đến cả Tam vương tử nhà họ Tiết cũng dám giết, cậu to gan thật đấy”.
“Nếu hôm nay cậu không thể giải thích rõ ràng, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của cậu”.
Tiết Nguyên Cát rất tức giận. Người nào không biết còn tưởng quan hệ giữa ông ta và Tiết Nguyên Bá rất tốt.
Mã Siêu dẫn người của Ảnh Vệ bảo vệ bên người Dương Thanh.
Tiết Nguyên Cát dẫn tới không ít người, chắc hẳn là một trăm cao thủ, hơn nữa đều là đội ngũ tinh nhuệ của nhà họ Tiết.
Tuy Ảnh Vệ do Mã Siêu tự mình huấn luyện ra nhưng dù sao chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, vẫn chưa phải là đối thủ của cao thủ tinh nhuệ nhà họ Tiết.
“Anh Thanh đưa chị dâu đi trước đi, ở đây giao cho em”.
Mã Siêu trầm giọng nói.
Thực lực của Ảnh Vệ không bằng cao thủ tinh nhuệ nhà họ Tiết, số lượng cũng ít hơn nhưng Mã Siêu có lòng tin có thể dẫn Ảnh Vệ xông ra ngoài.
“Rời đi?”
Tiết Nguyên Cát cười nhạo một tiếng: “Giết em trai của tôi còn muốn rời đi? Các người nghĩ nhà họ Tiết dễ bắt nạt vậy sao?”
“Tất cả nghe đây, không được thả bất cứ ai. Kẻ nào dám bước ra khỏi đây một bước, giết không tha!”
Tiết Nguyên Cát vừa dứt dời, hơn trăm cao thủ tinh nhuệ nhà họ Tiết nhao nhao hô lên: “Giết!”
Lúc này, sắc mặt của đám Ảnh Vệ vô cùng khó coi.
Dương Thanh híp mắt lại. Cuộc chiến tranh đoạt quyền lực trong Vương tộc họ Tiết chẳng khác gì cuộc chiến tranh giành ngôi vị Hoàng Đế thời phong kiến.
Tiết Nguyên Bá muốn mượn tay Dương Thanh giết Tiết Nguyên Cát. Chỉ cần Tiết Nguyên Cát chết, xác suất Tiết Nguyên Bá trở thành Tiết Vương tương lai sẽ tăng cao.
Nào ngờ Dương Thanh còn chưa kịp làm gì Tiết Nguyên Cát, Tiết Nguyên Bá đã chết rồi.
Anh có thể xác định chính Tiết Nguyên Cát đã ra lệnh lấy mạng Tiết Nguyên Bá.
Không chỉ vậy, Dương Thanh còn đoán được hung thủ giết Tiết Nguyên Bá chính là Quỷ Kiến Sầu chạy vào biệt thự trước anh.
Từ đầu đến cuối anh vẫn luôn bị Tiết Nguyên Cát dắt mũi. Ngay từ khi bắt đầu anh đã rơi vào bẫy của ông ta.
Đến tận lúc này Dương Thanh mới ý thức được, mình đã xem thường Tiết Nguyên Cát rất nhiều.
Đương nhiên đây là lỗi của anh, nhưng chỉ cần liên quan tới Tần Thanh Tâm, anh đều không thể giữ được tỉnh táo.
Nếu trước đó nghe lời Mã Siêu, anh đã không bị Quỷ Kiến Sầu lừa vào tròng.
Có lẽ Quỷ Kiến Sầu dẫn anh tới đây vốn là để giết Tiết Nguyên Bá.
Tiết Nguyên Bá mỉm cười nói tiếp: “Chuyện xảy ra ở đây chỉ có người của tôi và người của cậu biết. Tôi nghĩ chắc chắn cậu sẽ không chủ động nói ra chuyện này”.
“Chỉ cần cậu chịu đi theo tôi, tôi có thể đảm bảo chuyện tối nay không liên quan gì tới cậu”.
“Lời hứa hẹn trước đó vẫn còn hiệu lực. Tôi sẽ nâng đỡ cậu trở thành Vương của Yến Đô, nắm giữ toàn bộ quyền hành ở Yến Đô”.
“Sao hả, tôi đủ thành ý chưa? Đến cả chuyện cậu giết em trai của tôi tôi cũng có thể bỏ qua”.