Chương 1884:
“Hội trưởng bớt nóng!”
Kim Cương thấy thế, vội vàng cầu xin, nói với vẻ vừa sợ hãi vừa bất an: “Hội trưởng, do tôi tìm hiểu sai về tình hình của Dương Thanh nên mới khiến tổng chi hội trưởng Hồng khinh địch”.
“Xin ông cho tổng chi hội trưởng Hồng cơ hội nữa, chắc chắn ông ấy sẽ không khiến ông thất vọng đâu, xin hội trưởng tha cho tổng chi hội trưởng Hồng lần này!”
Không ai ngờ Kim Cương luôn đối đầu với tổng chi hội trưởng Hồng lại nói đỡ cho ông ta vào lúc này.
Ngay cả tổng chi hội trưởng Hồng cũng bất ngờ, trong mắt tràn ngập vẻ cảm kích.
Hoa Anh Kiệt híp mắt nhìn Kim Cương, hất tay một cái, tổng chi hội trưởng Hồng lập tức bay ra xa.
“Nể mặt Kim Cương, hôm nay tôi tha cho cậu! Nhưng nếu có lần sau nữa, tôi sẽ không bỏ qua đâu!”
Hoa Anh Kiệt lạnh lùng nói.
“Cảm ơn hội trưởng! Cảm ơn hội trưởng!”
Tổng chi hội trưởng Hồng vội quỳ xuống cảm ơn.
Hoa Anh Kiệt nhìn về phía Kim Cương, híp mắt: “Chuyện hiểu sai về Dương Thanh không phải lỗi của cậu, dù sao cậu cũng chỉ là Vương Cảnh đỉnh phong, khi gặp cao thủ Thần Cảnh, trừ khi đánh với nhau hoặc đối phương cố tình phô bày uy thế, bằng không cậu không thể biết đối phương là cao thủ Thần Cảnh được”.
“Tôi không trách cậu vì chuyện này!”
Nghe thấy thế, Kim Cương vô cùng mừng rỡ, vội nói: “Cảm ơn hội trưởng! Cảm ơn hội trưởng!”
“Ban thưởng thuốc đi!”
Hoa Anh Kiệt chợt nói.
Lão ta vừa dứt lời, một lão già tóc bạc đã bước đến, cầm một bình sứ trắng trong tay, thận trọng đưa cho Kim Cương.
Vào giờ phút này, tất cả cao thủ của Hiệp hội Võ thuật đều nhìn Kim Cương với vẻ hâm mộ.
Còn Kim Cương thì vô cùng kích động, người cũng hơi run lên.
Ông ta là cao thủ của Hiệp hội Võ thuật, đương nhiên biết viên thuốc mà Hoa Anh Kiệt ban thưởng cho mình là thứ gì.
Tổng chi hội trưởng Hồng cũng nhìn về phía Kim Cương với vẻ mặt phức tạp, cách đây không lâu, Hoa Anh Kiệt vừa ban cho ông ta một viên thuốc như thế.
Một khi cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong uống viên thuốc này thì sẽ có tỷ lệ bước vào Thần Cảnh rất cao.
Cho dù không thể bước vào Thần Cảnh ngay thì thực lực võ thuật cũng sẽ tăng vọt.
Có thể nói, đây là một viên thuốc thần kỳ có thể thay đổi số phận con người.
“Cảm ơn hội trưởng! Cảm ơn hội trưởng! Chắc chắn Kim Cương sẽ không phụ công ơn bồi dưỡng của hội trưởng đâu!”
Kim Cương kích động đến mức nói năng lộn xộn, vội quỳ xuống cảm ơn.
“Tổng chi hội trưởng Hồng đã nhắm vào cậu năm lần bảy lượt, nhưng khi tôi sắp giết cậu ta, chẳng những cậu không đổ thêm dầu vào lửa mà còn mạo hiểm xin tha cho cậu ta nữa”.
“Hành động này đã giúp Hiệp hội Võ thuật giữ lại được một cao thủ Thần Cảnh, đó là công lớn, nên tôi mới thưởng thuốc thần cho cậu”.
Hoa Anh Kiệt trầm giọng nói: “Mau uống đi!”
“Vâng, thưa hội trưởng!”
Kim Cương không hề do dự, nuốt viên thuốc luôn.
Viên thuốc đó vừa vào miệng đã tan, hóa thành một dòng nước ấm chảy xuống cổ họng.
Cùng lúc đó, một luồng năng lượng đáng sợ cũng bùng nổ trong người ông ta, được cơ thể ông ta điên cuồng hấp thu.
Trước ánh nhìn chăm chú của mọi người, khí thế của ông ta liên tục tăng lên, chỉ trong chớp mắt đã đạt tới bán bộ Thần Cảnh.
“Phá!”