Chương 2761:
Vẻ mặt của người bảo vệ Hoàng tộc Họ Thượng Quan lộ ra vẻ thoải mái, nở nụ cười tự giễu: “Không ngờ, mình đường đường là người bảo vệ Hoàng tộc mà cũng có ngày hôm nay?”
Nói xong, lão ta cũng rời khỏi Thanh Sơn. Lần này đấu với Dương Thanh, lão ta bị thương rất nặng nếu không tu luyện mấy tháng e là khó khôi phục được.
Cùng lúc đó ở Hoàng phủ họ Thượng Quan, Thượng Quan Hoàng đột nhiên lộ ra vẻ mặt nghiệm nghị: “Trận chiến đã kết thúc rồi sao? Rốt cuộc ai thắng?”
Bỗng nhiên lão ta có linh cảm xấu.
Bởi vì lão ta có thể cảm nhận được, hai luồng hơi thở võ thuật cùng tồn tại trước đó, chỉ là trong đó có một luồng cực kỳ suy yếu, rõ ràng là bị thương nặng.
Còn một luồng khác tuy hơi suy yếu nhưng vẫn còn rất mạnh.
Dù người bị thương nặng là Dương Thanh thì anh cũng là mối de dọa rất lớn đối với lão ta. Bởi chắc chắn có một ngày Dương Thanh sẽ quay đầu trở lại.
“Hoàng chủ, mau thả công chúa Nhu đi! Trận chiến đã kết thúc, hẳn là ông cũng cảm nhận được Dương Thanh chưa chết đúng chứ?”
“Đúng đấy, mau thả công chúa Nhu đi! Một khi cậu Thanh biết chuyện này, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Hoàng tộc họ Thượng Quan.”
Trong lúc nhất thời, cao thủ Hoàng tộc nhao nhao cầu xin.
“Các người làm quá rồi. Tuy Dương Thanh còn sống nhưng bản thân cậu ta cũng bị thương nặng, có thể làm gì được chúng ta?”
Thượng Quan Tử Chí lạnh giọng nói.
Thượng Quan Tử Mặc cũng nói: “Anh cả nói không sai, bây giờ Dương Thanh không phải là đối thủ của người bảo vệ, thì sau này cũng sẽ không. Cậu ta muốn đụng đến Hoàng tộc, trừ khi bước qua được ải của người bảo vệ trước đã”.
Trên mặt Thượng Quan Hoàng cũng hơi nghiêm nghị, ánh mắt liếc nhìn mọi người, sau đó nói: “Từ hôm nay trở đi, đại hoàng tử Thượng Quan Tử Chí, là người thừa kế Hoàng vị của Hoàng tộc họ Thượng Quan, chọn ngày lành để làm lễ sắc phong! ”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sững sờ, ngay cả bản thân Thượng Quan Tử Chí cũng không ngờ Thượng Quan Hoàng sẽ phong ông ta làm người thừa kế trong hoàn cảnh như vậy.
Sắc mặt Thượng Quan Tử Mặc đờ đẫn, đến cuối cùng thậm chí ông ta cũng không có cơ hội cạnh tranh với Thượng Quan Tử Chí.
Nhưng đúng lúc này, một luồng khí thế võ thuật khủng bố đột nhiên nhiên bao trùm Hoàng phủ họ Thượng Quan, một giọng nói lạnh lẽo chợt vang lên: “Thượng Quan Hoàng, ông thật to gan, ngay cả người phụ nữ của tôi mà ông cũng dám giam lỏng?”
Tiếng hét tức giận của Dương Thanh, như tiếng sấm, vang khắp Hoàng phủ họ Thượng Quan.
Tiếng hét tức giận này khiến mọi người ngây ra như phỗng. Thượng Quan Hoàng càng khiếp sợ tột độ. Không phải Dương Thanh bị thương nặng sao? Tại sao cậu ta còn dám xuất hiện ở Hoàng phủ họ Thượng Quan?
Chẳng lẽ người thua trận lúc nãy không phải là Dương Thanh mà là người bảo vệ Hoàng tộc họ Thượng Quan?
Nghĩ tới đây, Thượng Quan Hoàng chỉ thấy cả người lạnh thấu xương, dưới chân lảo đảo, suýt chút nữa đã ngồi phịch xuống đất.
Mà lúc này tất cả các cao thủ của Hoàng tộc đều ngạc nhiên không tin. Bọn họ biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng không ngờ anh lại mạnh đến nỗi có thể đánh bại người bảo vệ Hoàng tộc.