Mục lục
Bất bại chiến thần - Dương Thanh (Truyện full tác giả: Tần Tích)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3124:

Phùng Tiểu Uyển ngơ ngác, cô ta nhận được cuộc gọi từ Dương Thanh nên mới chạy tới Mục phủ để chữa cho Mục thành chủ, chứ không định nhận ông nội nuôi gì đó.

Cô ta nhìn về phía Dương Thanh, Dương Thanh mỉm cười: “Tiểu Uyển, nếu Mục thành chủ đồng ý nhận em làm cháu gái, đây chính là vinh hạnh của eml”

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Phùng Tiểu Uyển mới nhìn về phía Mục thành chủ, mỉm cười: “Cháu rất sẵn lòng ạ! Ông nội Mục!”

Mục thành chủ cười lớn: “Ha ha! Tốt lắm!

Cháu gái ngoan của ông!”

Mục Hoa đứng cạnh cũng hơi kinh ngạc, đã lâu lắm rồi Mục thành chủ không vui vẻ cười lớn như thế, nhưng khi nghĩ tới nỗi đau bao năm vì chân bị tàn tật của Mục thành chủ, lão ta lại có thể hiểu được.

Mục Hoa mỉm cười, nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển, hơi khom người: “Chúc mừng cô Phùng nhé!”

Mục thành chủ trừng mắt nhìn Mục Hoa rồi nói: “Được nhận Tiểu Uyển làm cháu gái là vinh hạnh của tôi, ông nên chúc mừng tôi vì có đứa cháu ưu tú như thế mới đúng”.

Mục Hoa cười nói: “Do tôi nói sai, chúc mừng thành chủ ạ!”

Mục thành chủ nhìn Phùng Tiểu Uyển rồi nhìn về phía Dương Thanh, mỉm cười: “Dương Thanh, trừ cảm ơn Tiểu Uyển ra, tôi còn phải cảm ơn cậu nữa! Nếu không có cậu, tôi cũng không có đứa cháu gái ưu tú như Tiểu Uyển, cậu cứ yên tâm, chỉ cần tôi còn sống, cho dù thành chủ Hoài Thành đích thân tới Mục phủ, tôi cũng không để cậu có chuyện gì”.

Dương Thanh mỉm cười: “Vậy cảm ơn Mục thành chủ nhé!”

Mục thành chủ gật nhẹ đầu rồi nói: “Hồi nấy Tiểu Uyển đã tốn rất nhiều sức lực để chữa cho.

tôi, tôi cũng không làm phiền nữa, Tiểu Uyển, cháu nghỉ ngơi đi”.

Sau khi ông lão dứt lời, Mục Hoa đẩy ông lão rời đi.

Sau khi họ đi, trong phòng chỉ còn mấy người Dương Thanh.

Lão Cửu trầm giọng nói: “Mục thành chủ cũng là con cáo già, không ngờ ông ta lại nghĩ tới việc nhận Tiểu Uyển là cháu gái nuôi”.

Dương Thanh cười nói: “Cho dù thế nào, đối với tình cảnh của chúng ta bây giờ, việc ông ta nhận Tiểu Uyển làm cháu gái nuôi lại là chuyện tốt.

Lão Cửu gật đầu: “Đúng thế! Bề ngoài, chắc chắn ông ta sẽ hết mực bảo vệ chúng ta, nhưng chúng ta vẫn không thể mất cảnh giác được”.

“Tôi chỉ sợ tin cậu có linh khí sẽ bị lộ, một khi tin tức này bị tiết lộ, có lẽ Mục thành chủ cũng sẽ động lòng”.

Bây giờ, trừ việc Mục phủ chủ động lấy lòng ra, họ dám trốn ở Mục phủ cũng vì một nguyên nhân hết sức quan trọng, đó là tin tức Dương Thanh có dao găm linh khí chưa bị tiết lộ.

Khi năm giữ dao găm linh khí, Dương Thanh với thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong có thể đánh trọng thương Đỉnh Xương – người sở hữu thực lực ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, có thể tưởng tượng được sự giúp đỡ của linh khí với cao thủ võ thuật lớn đến đâu.

Nếu một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cầm dao găm linh khí thì sẽ mạnh tới mức nào chứ?

“Trừ khi người nhà họ Đinh bị ngu, bằng không họ sẽ không tiết lộ thông tin về dao găm linh khí đâu”.

Hoài Lam nói: “Đương nhiên, vẫn có khả năng họ sẽ tiết lộ thông tin này”.

“Khả năng gì cơ?”

Dương Thanh và lão Cửu đều nhìn về phía Hoài Lam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK