Mục lục
Bất bại chiến thần - Dương Thanh (Truyện full tác giả: Tần Tích)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3060:

Hoài Tỉnh Vũ càng thêm kinh sợ, thành chủ đã biết chuyện bà ta âm thầm bồi dưỡng cao thủ từ trước rồi sao?

Thành chủ tỏ vẻ thất vọng, nói: “Ta vốn cho rằng, chỉ cần con không phản bội phủ Hoài Thành, chỉ cần con không ra tay hại ta, ta cũng sẽ không giết con, coi như để an ủi vong linh mẹ con.

“Ta tự thấy ta đã làm tròn trách nhiệm, tận †ình tận nghĩa, nhưng thật không ngờ, con vẫn còn muốn giết ta, lần này, thậm chí còn mang đến †ai ương ngập đầu cho phủ Hoài Thành”.

“Vì thế, con nhất định phải chết!”

Nói xong, lão ta ra lệnh: “Ban rượu!”

Một người phụ nữ trung niên xuất hiện, bưng một cái khay đi tới, trên khay có một bầu rượu rất đẹp và hai chiếc chén nhỏ.

Thành chủ bước tới, tự tay rót hai chén rượu, ánh mắt nhìn về phía Hoài Tinh Vũ và Hoài Phượng hoàn toàn vô cảm, lạnh lùng nói: ‘Hôm nay, hai mẹ con con chỉ có thể lấy cái chết để đền tội!”

Hoài Tỉnh Vũ hoàn hồn, lết tới dưới chân thành chủ, sợ sệt van xin: “Bố, con sai rồi, con thực sự biết lôi rồi, cầu xin bố nể mặt mẹ con, cho con một cơ hội nữa thôi. Từ nay về sau con không dám nữa, xin bố cho con được sống, con thực sự không dám nữa đâu”.

Hoài Phượng cũng khóc lóc cầu khẩn: “Ông ơi, xin ông thương xót mẹ con cháu, tha cho chúng cháu một đường sống với! Cháu thực sự không muốn chết đâu!”

Thành chủ Hoài Thành không để ý đến lời cầu xin của hai người, quay lưng bước đỉi, mãi đến khi lão ta sắp bước qua ngưỡng cửa mới nói một câu: “Ban rượu!”

Hai gã cao thủ lực lưỡng đi thẳng về phía Hoài Tinh Vũ và Hoài Phượng.

Người phụ nữ trung niên bưng khay nói với hai mẹ con: “Mời hai vị!”

Hoài Tinh Vũ đã tuyệt vọng rồi, bà ta nhìn về hướng thành chủ Hoài Thành vừa biến mất, ánh mắt đầy oán hận, nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa: ‘Dù tôi có hóa thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ông! Ông là đồ ác quỷ, một con ác quỷ giết chết bố tôi, cướp mẹ tôi!”

“Lên đì!”

Người phụ nữ trung niên kia lạnh lùng nói.

Hai gã cao thủ, mỗi người bưng một chén rượu cưỡng ép Hoài Tinh Vũ và Hoài Phượng uống hết.

Thành chủ Hoài Thành vừa mới rời khỏi phòng khách, chợt có cấp dưới chạy tới báo cáo: “Thành chủ, nguy rồi, vừa rồi tất cả cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Dược Vương Cốc đều đã rời cốc, tiến về phía phủ Hoài Thành!”

Thành chủ hít sâu một hơi, tức tối nghiến răng nói: “Bọn chúng thật sự cho rằng phủ Hoài Thành này không có người chắc? Truyền lệnh của tôi, tất cả các cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Hoài Thành đều ra tham chiến!”

“Nếu Dược Vương Cốc muốn chết đến thế thì để tôi cho bọn họ toại nguyện!”

Cấp dưới vội thưa: “Vâng, thưa thành chủ”.

Lúc này, một ông già mặc áo dài màu tro đi tới trước mặt thành chủ Hoài Thành, nặng nề nói: “Thành chủ, một khi khai chiến, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng! Rất có thể phủ Hoài Thành chúng ta sẽ bị tổn thất cực kì nặng nề”.

Thành chủ lạnh lếo nói: “Ông cho rẵng, tình hình giữa chúng ta và bên Dược Vương Cốc còn có đường cứu vấn sao?”

Ông già áo màu tro kia nói: “Cái chết của Từ Hoa và Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Cốc vốn không phải do người của chúng ta gây nên, tuy tôi cũng không rõ ba người này chết như thế nào nhưng có thể chắc chắn một điều, cái chết của bọn họ có liên quan tới Dương Thanh’.

“Chỉ cần chúng ta tìm được Dương Thanh, chúng ta sẽ tra ra được ba tên cao thủ của Dược Vương Cốc đã chết như thế nào”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK