Mục lục
Bất bại chiến thần - Dương Thanh (Truyện full tác giả: Tần Tích)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 654:

 

Lão già đã cứu Vũ Văn Bân hôm đó cũng đi theo anh ta nốt.

 

“Mẹ nó chứ! Đen thật!”

 

Tống Hoa Nghĩa tức giận nói.

 

“Cậu Thanh, thực sự xin lỗi cậu, tôi không ngờ cậu lại quen với Vũ Văn Bân, còn có thù hận sâu sắc, nếu biết trước, chắc chắn tôi sẽ không dẫn cậu đi gặp cậu ta”, Tống Hoa Nghĩa vội giải thích.

 

Không thể không thừa nhận, Tống Hoa Nghĩa diễn rất tốt, ít nhất Dương Thanh vẫn chưa tìm ra bất kỳ sơ hở nào, như thể hắn ta thực sự không biết quan hệ giữa anh và Vũ Văn Bân.

 

Nhưng Dương Thanh không hiểu, tại sao Tống Hoa Nghĩa phải làm thế chứ?

 

Chắc hắn ta cũng biết, lão già mặc sườn xám nam sau lưng Vũ Văn Bân có thực lực không tầm thường.

 

Tám nhà quyền thế ở Yến Đô không thể đối phó được cao thủ như thế.

 

Chẳng lẽ hắn ta không sợ nhà họ Tống cũng bị liên lụy ư?

 

“Không sao đâu!”, Dương Thanh lạnh nhạt nói.

 

Tống Hoa Nghĩa thở dài, nói với vẻ uể oải: “Đây là nơi được ưa chuộng nhất club Hoàng Kim, được gọi là tháp Tử Vong”.

 

“Ở đây, ngày nào cũng tổ chức mấy trận đấu, mọi tuyển thủ lên sàn đấu đều phải ký thỏa thuận tử vong”.

 

“Những cao thủ có thể kiên trì tới phút cuối sẽ nhận được số tiền thưởng khổng lồ”.

 

“Tiền thưởng mỗi ngày cũng khác nhau, dựa trên lợi nhuận hàng ngày của tháp Tử Vong”.

 

 

“Vì chỉ người chiến thắng cuối cùng mới được nhận thưởng, nên tiền thưởng cũng vô cùng hậu hĩnh, thông thường, người chiến thắng sau cùng mỗi ngày có thể nhận hơn chục triệu”.

 

“Trừ thi đấu theo ngày ra, còn có thi đấu theo tuần, theo tháng và theo năm”.

 

“Hơn nữa giải đấu càng kéo dài, số tiền thưởng mà quán quân nhận được cũng càng hậu hĩnh”.

 

“Nghe nói quán quân hàng năm có thể nhận được tận mấy trăm triệu tiền thưởng”.

 

Nghe Tống Hoa Nghĩa nói vậy, rốt cuộc Dương Thanh cũng hiểu tại sao anh lại cảm nhận được nhiều cao thủ như thế.

 

Trước số tiền thưởng lớn như thế, ngay cả cao thủ mạnh mẽ nhất cũng sẽ bị thu hút tới đây.

 

“Hôm nay chính là giải đấu quán quân hàng năm của club Hoàng Kim, rất nhiều tập đoàn lớn trên thế giới sẽ tới đây quan sát”.

 

“Những cao thủ sống sót trên sàn đấu tối nay sẽ nhận được lời mời từ các tập đoàn này”.

 

Tống Hoa Nghĩa nói tiếp: “Thế nên tối nay, ở đây sẽ có rất nhiều cao thủ thực sự”.

 

Dương Thanh chăm chú nhìn Tống Hoa Nghĩa, chợt hỏi: “Anh dẫn tôi tới nơi này, chắc không chỉ để xem trận đấu đúng không?”

 

Tống Hoa Nghĩa không ngờ Dương Thanh lại đột ngột hỏi thế.

 

Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, hắn ta dứt khoát gật đầu luôn: “Tôi cần cậu giúp!”

 

Dương Thanh cười lạnh: “Chắc chuyện mà anh nhờ tôi giúp không đơn giản đâu nhỉ?”

 

Tống Hoa Nghĩa có vẻ hơi xấu hổ, im lặng một lát rồi mới cắn răng: “Tôi xin cam đoan, chỉ cần cậu Thanh giúp tôi giành được quán quân tối nay, cậu muốn gì cũng được!”

 

“Anh coi trọng tôi thật đấy”, Dương Thanh cười mỉa mai.

 

Thấy dáng vẻ mỉa mai của Dương Thanh, Tống Hoa Nghĩa vô cùng xấu hổ.

 

“Cậu Thanh, cậu đồng ý với tôi rồi à?”, Tống Hoa Nghĩa mong chờ hỏi.

 

Lúc này, giọng điệu của Tống Hoa Nghĩa đã cung kính hơn rất nhiều, đây cũng chính là thái độ của hắn ta.

 

Dương Thanh cười lạnh, chế giễu: “Tôi còn chưa tính sổ với anh việc anh tính kế tôi đâu, anh còn muốn tôi giúp anh à?”

 

Tống Hoa Nghĩa lập tức cuống lên, vội nói: “Cậu Thanh, tôi thật sự không cố ý tính kế cậu, cậu vốn đang tìm Vũ Văn Bân mà, tính ra tôi cũng đã giúp cậu tìm được cậu ta đúng không?”

 

“Tôi bảo anh giúp tôi à?”, Dương Thanh lạnh nhạt hỏi.

 

Tống Hoa Nghĩa lập tức cứng họng, không biết nên nói gì nữa.

 

Nếu Tống Hoa Nghĩa nói cho Dương Thanh biết hôm nay Vũ Văn Bân sẽ xuất hiện ở club Hoàng Kim trước khi đến đây, Dương Thanh sẵn sàng giúp hắn ta việc này.

 

Nhưng vì thứ tự sai nên ý nghĩa cũng khác nốt, Dương Thanh rất không vui.

 

“Cậu Thanh, là do tôi hấp tấp rồi, rất xin lỗi!”, sau khi im lặng một lúc lâu, Tống Hoa Nghĩa nói với vẻ áy náy.

 

Dương Thanh không nói gì, bước vào trong sảnh.

 

Tống Hoa Nghĩa không dám thuyết phục nữa, chỉ đi theo anh.

 

Vừa tiến vào sảnh đấu, cảnh tượng trước mắt đã khiến Dương Thanh chấn động.

 

Sảnh đấu lớn như một sân bóng cỡ nhỏ, xung quanh là các hàng ghế hình tròn, ở chính giữa sảnh là sàn đấu đang bị một cái lồng sắt úp lên.

 

Lúc này, trên sàn đấu, hai người đàn ông vạm vỡ cởi trần đang điên cuồng chiến đấu.

 

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”

 

Có lẽ do hiệu ứng sân khấu, tiếng đấm nhau trên sàn đấu liên tiếp vang lên, khiến người xem vô cùng phấn khích.

 

Đây đúng là một bữa tiệc đã tai đã mắt, người xem xung quanh hò hét không ngừng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK