Chương 1223:
Từ bao giờ anh đã rơi đến bước đường này?
“Anh Thanh…”
Mã Siêu đang định lên tiếng lại bị Dương Thanh ngăn lại: “Đừng nhiều lời!”
Dương Thanh bình tĩnh nhìn Tiết Nguyên Cát, chờ đợi câu trả lời của đối phương.
Lần này, anh thực sự không muốn đối đầu với nhà họ Tiết nữa. Anh thực sự biết sợ rồi.
Anh sợ người bên cạnh mình bị liên lụy.
May là mục tiêu của Tiết Nguyên Cát là anh, Tần Thanh Tâm chỉ mới bị chuốc thuốc ngủ. Nếu cô thực sự xảy ra chuyện gì, sao anh có thể tha thứ cho mình?
Quá khứ của anh vô cùng huy hoàng, là Tướng quân của biên giới phía Bắc, một người có thể địch lại nửa quốc gia, Chiến Thần Bất Bại khiến kẻ địch chỉ nghe tên đã sợ mất mật.
Nhưng đây đều là chuyện đã qua. Hiện giờ anh trở về đô thị, quá khứ sống trong chém giết đã không còn thích hợp với anh.
Hiện giờ anh có thể dễ dàng lấy mạng Tiết Nguyên Cát, có thể giết sạch hơn trăm cao thủ tinh nhuệ ông ta dẫn tới.
Chỉ cần giết hết bọn họ, cái chết của Tiết Nguyên Bá sẽ không bị phát hiện.
Nhưng nếu anh thật sự làm như vậy sẽ trở thành kẻ thù của toàn dân, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Tiết Nguyên Cát cũng nhìn chằm chằm Dương Thanh, dường như cảm nhận được nét tang thương trong mắt anh.
Dường như chàng trai trẻ hơn con trai ông ta này còn trải qua nhiều chuyện hơn cả ông ta.
“Không được!”
“Bọn họ đã muốn tự tìm chết, chúng ta cứ giết sạch bọn họ là được. Sao phải nhẫn nhịn chịu nhục như vậy?”
Lần đầu tiên Mã Siêu tức giận với Dương Thanh.
Anh của hiện giờ khiến anh ta cực kỳ thất vọng.
Dương Thanh vẫn làm như không nghe thấy, vẻ mặt bình thản như không có chuyện gì xảy ra.
Chẳng mấy chốc, mười phút ngắn ngủi đã trôi qua.
“Dương Thanh, hết mười phút rồi, cậu có thể cho tôi biết câu trả lời được chưa?”
Tiết Nguyên Cát cười hỏi.
Dương Thanh nhìn Tiết Nguyên Cát, vẻ mặt phức tạp hỏi: “Tiết Nguyên Bá đã chết, không còn ai tranh đoạt quyền thừa kế với ông nữa. Tại sao ông còn muốn ép tôi như vậy?”
Trông Dương Thanh có vẻ bình tĩnh nhưng lại khiến người ta cảm thấy nguy hiểm tột độ.
Nhất là Tiết Nguyên Cát càng cảm thấy rõ ràng hơn.
Hiện giờ Dương Thanh càng bình tĩnh, ông ta càng sợ hãi.
Trong lòng Mã Siêu kích động, anh ta là là cấp dưới cũng là anh em thân thiết nhất của Dương Thanh. Anh ta biết rõ trạng thái hiện giờ của Dương Thanh là nguy hiểm nhất.
“Không phải tôi muốn ép cậu mà là muốn thuần hóa cậu, để cậu trở thành con chó của nhà họ Tiết chúng tôi, bảo cậu cắn ai cậu phải cắn người đó!”
Ánh mắt của Tiết Nguyên Cát nghiêm túc hẳn lên, dường như muốn dùng sự tức giận để che giấu nỗi sợ.
Hai gã vệ sĩ nhà họ Tiết đứng sau lưng ông ta cũng vội vàng tiến lên bảo vệ ông ta, rõ ràng đã cảm nhận được nguy hiểm từ phía Dương Thanh.
Có vẻ Dương Thanh không hề tức giận khi bị Tiết Nguyên Cát nói thành chó, sắc mặt bình thản lắc đầu: “Tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên bình, bảo vệ người thân bên cạnh tôi”.
“Nhưng tại sao các người không chịu tha cho tôi? Cứ phải ép buộc tôi?”
Dương Thanh đột nhiên cất bước về phía Tiết Nguyên Cát, vừa đi vừa nói: “Dù sao Yến Đô cũng không phải là quê hương của tôi, các người muốn tranh thế nào cũng được. Tại sao các nhà người cứ phải kéo tôi vào?”
“Bây giờ còn bắt tôi làm chó cho các người? Từ bao giờ con cháu của Tiết Vương lại trở nên ngang ngược như vậy?”
Thấy Dương Thanh tới gần,Tiết Nguyên Cát lập tức hốt hoảng, cắn răng nói: “Cậu mau đứng lại cho tôi!”
Nhưng Dương Thanh chẳng hề nghe lời ông ta nói, vừa bế Tần Thanh Tâm vừa cất bước đi tới.
Hơn trăm cao thủ nhà họ Tiết đều khiếp sợ, không ngừng lùi lại về phía sau.