Chương 3309:
“Rầm!”
Dương Thanh kéo mạnh, sát thủ ngã xuống đất.
Lúc này, miếng che mặt của sát thủ cũng đã rơi ra.
Dương Thanh đấm mạnh xuống, bỗng khựng lại ở vị trí chỉ cách mặt sát thủ mấy centimet.
“vụ Dương Thanh la thất thanh, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin.
Anh không ngờ sát thủ ám sát anh đêm nay lại là cô em vợ Tân Y.
Anh cảm thấy như đang nằm mơ.
“Rầm!”
Trong lúc Dương Thanh khiếp sợ, Tần Y đã đá thẳng vào ngực Dương Thanh, Dương Thanh bị đạp bay.
Đến khi anh đứng dậy định đuổi theo, Tân Y đã biến mất trong đêm tối rồi.
Anh định dùng lực tinh thần để cảm nhận xem Tân Y ở đâu, nhưng lại phát hiện không thể tìm được, Tần Y như đã tan biến giữa không trung.
Anh nhìn kiếm khách Ảnh Tử vẫn đang hôn mê trên giường bệnh, trên mặt tràn ngập vẻ do dự, anh muốn đi tìm Tân Y ngay, nhưng với trạng thái này của kiếm khách Ảnh Tử, ngay cả một đứa bé yếu ớt cũng có thể giết ông ta.
Hơn nữa vẫn có người muốn lấy mạng kiếm khách Ảnh Tử, bây giờ anh không thể đi được, một khi đi, kiếm khách Ảnh Tử sẽ gặp nguy hiểm mất.
Sau khi do dự một lúc lâu, anh mới nói với vẻ không cam lòng: “Cho dù xảy ra chuyện gì, anh cũng sẽ tìm thấy em!”
Anh chỉ có thể từ bỏ việc đuổi theo Tân Y.
Anh biết rõ tình trạng của Tân Y hơn bất cứ ai, đừng nói là Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, ngay cả Minh Kình cơ bản nhất cũng không đến.
Sao tự dưng Tân Y lại trở thành cao thủ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ?
Chắc chắn có vấn đề gì đó.
Hồi nấy khi ra tay với anh, Tần Y thực sự muốn lấy mạng anh, ánh mắt Tân Y hết sức hờ hững, không quen biết gì Dương Thanh cả.
Chuyện này khiến Dương Thanh vô cùng lo lắng.
Lúc trước khi rời khỏi Yến Đô, anh đã sắp xếp người đưa người nhà đến nơi an toàn, Tân Y đang ở cùng đám Tân Thanh Tâm mới đúng, nhưng bây giờ, Tần Y lại trở thành sát thủ, hơn nữa còn có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, trong mấy tháng này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đây?
Hơn nữa, Tân Thanh Tâm và Tiêu Tiêu thế nào rồi?
Dương Thanh siết chặt năm tay, căn răng: “Đến lúc rời khỏi Mục phủ rồi”.
Lần này, sau khi Tân Y rời đi, không còn ai đến ám sát nữa.
Tuy không còn ai đến ám sát, nhưng Dương Thanh lại mất ngủ cả đêm, trong đầu anh tràn ngập hồi ức, khiến anh bỗng có xúc động muốn đi ngay bây giờ.
Nhưng anh biết, tạm thời anh chưa đi được, cho dù muốn đi thì ít nhất cũng phải đợi kiếm khách Ảnh Tử hồi phục đã.
Mục phủ, trong phòng Mục Xung.
“Mục Lương Bình Sáng sớm, Mục Xung đã giận dữ quát.
Mục Lương Bình vội bước vào phòng Mục Xung, thấp thỏm nói: “Cậu Mục, cậu tìm tôi à?”
Mục Xung nghiến răng nghiến lợi: “Chẳng phải ông nói có sát thủ Thánh Cung ra tay, Dương Thanh không thể sống qua đêm qua ư? Tại sao bây giờ cậu ta vấn khỏe re thế?”