Chương 1720:
Vũ Liệt nói, nhìn về phía bóng lưng của Dương Thanh, ánh mắt đầy bái và cuồng nhiệt. Lúc trước Tần Như Phong kích thích cổ trùng trong cơ thể làm bùng phát năng lực Thần Cảnh sơ lỳ nhưng đã bị một chiều của Dương Thanh đánh bại.
Bởi vậy có thể thấy Dương Thanh mạnh đến nhường nào.
Tào Việt của lúc này, mặc dù khí thế trên ngườn cũng cực lỳ mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh hơn cả Tần Như Phong nhưng Vũ Liệt nhận thấy Tào Việt vẫn không phải là đối thủ của Dương Thanh.
“Nhưng…”
Tần Đức Chính cắn răng nói: “Nếu cậu ấy gặp mệnh hệ gì, chẳng khác gì nhà họ Tần chúng ta hại cậu ấy chết?”
“Yên tâm đi, cậu ấy sẽ không sao đâu!”
Vũ Liệt kiên quyết nói.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Dương Thanh bước đến trước mặt Tào Việt, ánh mắt bình tĩnh, lạnh lùng nhìn Tào Việt nói: “Ông ra tay trước đi! Nếu không tôi sợ ông sẽ không có cơ hội ra tay”.
Nghe Dương Thanh nói, mọi người đều khiếp sợ.
Tào Việt thì cười mỉa: “Tôi biết cậu rất mạnh nhưng không ngờ cậu lại huênh hoang đến vậy, để tôi ra tay trước, cậu chắc chưa?”
Dương Thanh lắc đầu bất đắc dĩ: “Đương nhiên là chắc rồi, tới đi!”
“Cậu ra tay trước, cứ làm vậy đi, tôi nhường cậu ba chiêu, sau ba chiêu tôi sẽ ra tay!”
Tào Việt chợt nói.
Ba gã cao thủ bán bộ Thần Cảnh đứng thành hình tam giác, quan sát Dương Thanh như hổ rình mồi.
Không ai nghi ngờ, một khi Tào Việt ra lệnh thì ba cao thủ bán bộ Thần Cảnh này sẽ tấn công Dương Thanh.
“Nếu đã vậy thì ông cút đi để luyện tay cho cấp dưới của tôi!”
Khoảnh khắc Dương Thanh vừa dứt lời, một hơi thở kinh khủng quét về phía Tào Việt.
Nhưng ngay tại khoảnh khắc này, cảnh tượng làm mọi người kinh hãi đã xảy ra, chỉ thấy Tào Việt mới đứng tại chỗ bỗng lùi mạnh về sau.
Ngay sau đó, ba cao thủ bán bộ Thần Cảnh cùng nhằm về phía Dương Thanh.
“Giết!”
Ba cao thủ bán bộ Thần Cảnh không hề chậm trễ, nhào thẳng về phía Dương Thanh. Tay mỗi người xuất hiện một con dao găm loé sáng.
“Tào Việt, đồ đê tiện vô liêm sỉ!”
Tần Đức Chính rống lên vì tức.
Mắt Dương Thanh loé sát khí, đối diện với sự tấn công của ba cao thủ bán bộ Thần Cảnh, anh không hề trốn tránh mà chỉ giẫm chân xuống đất.
“Ầm!”
Một tiếng vang lớn, mặt đất dưới chân anh lõm xuống, cùng lúc đó một vài vết nứt rộng như cánh tay lấy chỗ anh vừa giẫm làm trung tâm, lan ra bốn phương tám hướng.
Những người khác đều hoảng sợ, cơ thể lắc lư.
Khoảnh khắc Dương Thanh giẫm chân xuống đất, giống như mới vừa xảy ra động đất vậy.
Ba cao thủ bán bộ Thần Cảnh đang xông về phía Dương Thanh, bỗng dưới chân xuất hiện vết nứt khiến hành động của họ khựng lại.
“Phụt phụt phụt!”
Nhưng khoảnh khắc bước chân họ dừng lại, ba viên đá vụn bị Dương Thanh giẫm bay lên, mang theo luồng khí thế kinh khủng, như một viên đạn xoay tròn với tốc độ cao, đâm thẳng vào vùng giữa mày của ba người.
“Ầm ầm ầm!”
Mặt đất bình thường trở lại, Dương Thanh đứng khoanh tay tại chỗ.
Mà ba tên cao thủ bán bộ Thần Cảnh ban nãy còn xông về phía anh đã đồng loạt ngã xuống đất, vùng giữa mày mỗi người xuất hiện một cái lỗ đầy máu, chết không nhắm mắt.
Ầm!