Chương 1473:
Khương Hùng hoàn toàn hết hi vọng, sát khí lập lòe trong mắt, vung tay ra lệnh: “Làm đi!”
Ngay sau đó, một cao thủ Vương Cảnh trung kỳ bước ra sau lưng lão ta, giẫm xuống ông chủ nhánh ba.
Lúc bàn chân này sắp giẫm xuống, ông chủ nhánh ba vốn đang thoi thóp đột nhiên nổi lên sát khí cuồn cuộn trong mắt.
“Cẩn thận!”
Dương Thanh giật mình hô lên.
Nhưng tiếng nhắc nhở của anh đã muộn. Ông chủ nhánh ba có chuẩn bị từ trước chợt xoay người bật dậy, tay cầm một con dao sắc bén đâm thẳng vào gã cao thủ kia.
“Phốc!”
Máu bắn tung tóe. Trên cổ gã cao thủ được Khương Hùng phái đi giết ông chủ nhánh ba xuất hiện một vết cắt sắc lẹm, ngã lăn ra đất.
Đến khi cơ thể chạm đất, máu trên cổ mới ứa ra như đóa hoa hồng nở rộ trong ngày đông.
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột. Cao thủ kia đã bị lấy mạng mà mọi người vẫn chưa kịp lấy lại tinh thần.
“Khương Hoa!”
Khương Hùng nổi giận hét lên.
Tất cả đều cảm nhận được lửa giận từ trên người lão ta.“Phụt!”
Khương Hùng bỗng nhiên phun ra một ngụm máu rồi ngất xỉu.“Chủ gia tộc!”
Người nhà họ Khương hốt hoảng chạy tới.“Khương Hoa, chạy đi đâu?”Mười mấy cao thủ Vương Cảnh nhà họ Khương đều xông lên bao vây Khương Hoa ở giữa.“Chỉ dựa vào các người cũng đòi giữ chân tôi sao?”Khương Hoa cười lạnh chất vấn, đồng thời tỏa ra một luồng khí thế mạnh mẽ kinh người.Giờ phút này, mọi người đều khiếp sợ.
“Ông, ông là cao thủ Thần Cảnh?”
Ông chủ nhánh hai nhìn Khương Hoa, run rẩy hỏi.
Toàn bộ Vương thành Quan, dù là Quan Vương cũng chỉ có thực lực Vương Cảnh đỉnh phong, nhưng giờ đây Khương Hoa lại bộc phát khí thế của Thần Cảnh. Có thể tưởng tượng bọn họ kinh hãi tới mức nào.
Lúc này không chỉ đám cao thủ nhà họ Khương, đến cả Dương Thanh cũng kinh ngạc tột độ.
Vừa rồi Khương Hoa vẫn ở Vương Cảnh trung kỳ, thậm chí còn bị thương nặng, tại sao đột nhiên lại tăng vọt lên Thần Cảnh?
Dưới Thần Cảnh đều là sâu kiến.
Bây giờ Khương Hoa vô cùng nguy hiểm. Dù toàn bộ cao thủ Vương Cảnh của nhà họ Khương liên thủ cũng không đánh lại được lão ta.
“Các người còn muốn giữ chân tôi lại nữa không?”
Khương Hoa không thèm trả lời ông chủ nhánh hai, khinh bỉ nhìn đám người, cười lạnh hỏi.
“Ông ta không phải ông chủ nhánh ba!”
Đúng lúc này, Phùng Tiểu Uyển bỗng hô to một tiếng: “Ông ta chính là cổ sư khống chế mười mấy cao thủ kia!”
“Cái gì?”
Lời của Phùng Tiểu Uyển như sét đánh bên tai khiến đám người nhà họ Khương đều chết lặng.
Rõ ràng là ông chủ nhánh ba của nhà họ Khương, sao lại biến thành cổ sư được?
“Mọi người phải tin tôi, ông ta thực sự chính là cổ sư có thể khống chế cao thủ”.
Vẻ mặt của Phùng Tiểu Uyển rất sốt ruột: “Thực lực hiện giờ không phải thực lực thuộc về ông ta, mà là trùng mẹ thúc đẩy tiềm lực của ông ta mới khiến thực lực tăng vọt”.
“Nhưng một khi sử dụng bí thuật này sẽ khiến tim ông ta bị tổn thương rất lớn. Muốn khôi phục lại như cũ e là cả đời này đều không còn cơ hội”.
“Ông ta chỉ muốn chạy trốn nên mới dùng bí thuật cưỡng chế tăng thực lực của mình lên”.
Nghe thấy thế, đám người nhà họ Khương đều cảm thấy như đang nằm mơ. Đại sư cổ thuật thực sự có thể làm được như vậy sao?