Chương 1637:
Điều này khiến Hồng Đại Cường cảm nhận được áp lực khổng lồ, nhưng vậy thì đã sao? Có vị kia của biên giới phía Bắc ở đây, Trịnh Càn Khôn có mạnh đến đâu, lão ta đã tự đâm đầu vào chỗ chết thì cũng chỉ có nước về chầu ông bà thôi.
“Chiến vực không quan tâm đến chuyện của Vương tộc các người. Chúng tôi chỉ quan tâm đến sự an nguy của Vương thành Quan. Mặc kệ các người là ai, dám tới Vương thành Quan đều liên quan tới chiến vực”.
Hồng Đại Cường lạnh lùng nhìn Trịnh Càn Khôn.
“Hừ!”
Trịnh Càn Khôn cười nhạo một tiếng: “Thật sự cho rằng súng ống có thể tiêu diệt chúng tôi sao?”
Chỉ bằng súng đạn quả thực không thể giết được cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong.
Đừng nói là Vương Cảnh đỉnh phong, đến cả cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ cũng có năng lực tránh né súng đạn.
Trong hai mươi cao thủ do Liên minh Vương tộc phái tới, thực lực yếu nhất cũng là Vương Cảnh hậu kỳ.
Dù có bị hơn trăm chiến sĩ chiến vực chĩa súng vào, bọn họ cũng chẳng hề e ngại, chỉ cảm thấy khinh thường.
Hồng Đại Cường híp mắt lại, trong mắt toát lên sát khí đáng sợ. Đối phương đang khiêu khích ông ta.
“Cho các người mười phút để rời đi. Nếu không đừng trách chiến vực không khách sáo!”
Hồng Đại Cường đột nhiên lên tiếng, vẻ mặt lạnh lùng như không thèm coi hai mươi cao thủ của liên minh Vương tộc ra gì.
“Xem ra chiến vực Vương thành Quan quyết định trở mặt với Liên minh Vương tộc!”
Trịnh Càn Khôn nheo mắt nói: “Vậy thì bớt nhiều lời, muốn chiến thì lên đi!”
Ầm!
Dứt lời, trên người lão ta bộc phát một luồng khí thế kinh khủng.
Cùng lúc đó, mười chín cao thủ của Liên minh Vương tộc cũng nhao nhao bộc phát khí thế.
Sắc mặt Hồng Đại Cường trở nên âm trầm, không hề hoảng loạn cả giận quát: “Liên minh Vương tộc định làm phản sao?”
Đúng lúc này, một luồng khí thế khủng bố ập xuống, dường như đã bao phủ toàn bộ Vương phủ họ Quan.
Đám cao thủ của Liên minh Vương tộc lập tức hoảng hốt.
Dù là người mạnh nhất trong bọn họ, Trịnh Càn Khôn cũng cảm thấy áp lực cực lớn.
Lão ta dám chắc chủ nhân của khí thế này có thực lực rất mạnh, sợ là đã đạt tới Thần Cảnh.
Một giây sau, giọng nói lạnh lẽo từ trên trời giáng xuống: “Từ đâu tới thì cút về chỗ đó!”
Người của Vương thành Quan cảm nhận được khí thế mạnh mẽ này liền trở nên kích động.
Người phụ trách của Liên minh Vương tộc Trịnh Càn Côn nghiêm mặt lại, cố gắng bộc phát khí thế của mình để chống lại áp lực của cao thủ Thần Cảnh.
“Không biết là vị nào? Có thể gặp mặt một lần hay không?”
Trịnh Càn Khôn nhìn chăm chú lên không trung, lớn tiếng hỏi.
“Cút!”
Đáp lại lão ta là một tiếng gầm thét.
Trịnh Càn Khôn mạnh như vậy mà bị tiếng gầm thét này dọa run người, bất giác lùi về sau nửa bước.
“Cái gì?”
Cao thủ của Liên minh Vương tộc thấy Trịnh Càn Khôn lùi về sau đều sợ ngây người.
Trịnh Càn Khôn là người mạnh nhất trong hai mươi cao thủ bọn họ, thực lực gần với bán bộ Thần Cảnh.
Có chủ của vài Vương tộc cũng không phải đối thủ của lão ta.