Chương 1832:
Thủ lĩnh Hồng Trần hét lên, sau đó chỉ trong nháy mắt, ông ta đã biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Gần như trong lúc đó, Dương Thanh cũng biến mất.
“Ầm ầm ầm!”
Một đám sát thủ hoàn toàn không thể nào thấy rõ bóng dáng của Dương Thanh và thủ lĩnh Hồng Trần, chỉ có thể nghe thấy tiếng va chạm liên tục vang lên, chấn động đến mức tai bọn họ không thể nghe rõ.
“Đồ khốn kiếp!”
Lucifer nghiến răng nghiến lợi: “Không ngờ tên khốn kiếp này lại mạnh đến thế, còn có thể chiến đấu với thủ lĩnh!”
Ánh mắt Satan vô cùng nghiêm túc, trong lòng cũng cực kỳ khiếp sợ, trầm giọng nói: “Người trẻ tuổi này chắc chắn không phải người bình thường, tôi chưa từng gặp ai có thiên phú võ thuật mạnh như cậu ta cả”.
Đồng thời trong mắt ông ta cũng lộ vẻ cuồng nhiệt.
Lucifer hơi nhíu mày: “Sao? Mày sùng bái thằng khốn kiếp này lắm à?”
Satan không hề che giấu ý sùng bái của mình với Dương Thanh, lạnh nhạt nói: “Thân là cao thủ võ thuật, tao sùng bái một cao thủ có thực lực vượt xa mình thì có vấn đề gì sao?”
“Hừ!”
Trong mắt Lucifer lấp lóe ánh sáng lạnh: “Đương nhiên là có vấn đề!”
“Tao biết mày vẫn luôn ghen tị vì thiên phú võ thuật của tao mạnh hơn mày, cho nên luôn muốn diệt trừ tao”.
“Nhưng chỉ cần có thủ lĩnh ở đây, mày sẽ không dám, đương nhiên quan trọng nhất là bây giờ mày đã bị tao bỏ xa rồi, mày hoàn toàn không phải đối thủ của tao”.
“Ai có thể đảm bảo mày sẽ không phản bội Hồng Trần trong tình huống thế này chứ?”
Đồng tử của Satan co lại, trong mắt tràn đầy ý lạnh, ông ta lạnh lùng nói: “Lucifer, Chiêu Châu có một câu, cơm có thể ăn bậy, nhưng nói thì không thể nói bậy!”
“Mày chủ động khiêu khích tao, không sợ thủ lĩnh sẽ trừng phạt mày sao?”
Lucifer cười mỉa mai: “Tao chỉ nói ra suy nghĩ của tôi mà thôi, sao lại thành khiêu khích mày rồi? Dù Thủ lĩnh có biết cũng sẽ không phạt tao”.
“Hừ!”
Satan không nói tiếp nữa.
“Ầm ầm ầm!”
Lúc này Dương Thanh và thủ lĩnh Hồng Trần đang chiến đấu kịch liệt.
Kể cả cao thủ có cấp bậc như Satan và Lucifẻ cũng không thể theo dõi bọn họ.
Chứ đừng nói là những sát thủ thực lực còn kém xa Thần Cảnh đình phong kia.
“Oành!”
Có tiếng va chạm rất lớn đột nhiên vang lên một giây sau, hai bóng người xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Dương Thanh và thủ lĩnh Hồng Trần người trái kẻ phải đứng cách nhau mười mấy mét, nhưng không ai di chuyển nữa.
“Đây…”
Mấy sát thủ Hồng Trần đều sợ ngây người: “Là thủ lĩnh thắng rồi sao?”
Lucifer và Satan cũng mang vẻ mặt nghiêm túc.
Lúc này hơi thở trên người Dương Thanh và thủ lĩnh Hông Trần đều rất ổn định, hoàn toàn không dám chắc cuối cùng là ai thắng ai thua.
“Phụt!”
Ngay lúc này, thủ lĩnh của tổ chức Hồng Trần đột nhiên phun ra một búng máu, hơi thở võ đạo sụt giảm nhanh chóng.
Dương Thanh vẫn bình tĩnh như cũ, nói: “Ông thua rồi!”