Chương 3095:
Dĩ nhiên Dương Thanh cũng hiểu rõ điều này, từ khi anh lấy con dao ra thì đã nghĩ tới hậu quả, hoặc giết Đinh Xương, hoặc bị Đinh Xương giết chết và cướp linh khí.
Đã thế, chắc chắn anh sẽ không khoanh tay chịu chết.
Lúc này, thân thể anh đã rách toạc, trên người chăng chịt những vết nứt, như thể sắp sửa vỡ tung, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.
Không chỉ có vậy, anh còn đang phải chịu một áp lực cực kì lớn lao.
Sức mạnh trong con dao này quá lớn, lớn đến độ khiến anh khó có thể chống cự lại nổi.
“Giết!”
Anh nhấc chân bước lên một bước, thân mình lao vút về phía Đinh Xương.
Cùng lúc này, lão Cửu cũng hành động, ông lão bám sát Dương Thanh, xông về phía Đinh Xương.
Tuy ông lão đã gãy một cánh tay nhưng một tay khác vẫn còn nguyên vẹn, mặc dù ông lão biết mình lúc này không phải là đối thủ của Đinh Xương nhưng vẫn đồn sức xông lên, muốn giúp Dương Thanh một tay.
Đỉnh Xương không dám coi thường, thấy Dương Thanh xông lại, lão ta vội vàng di chuyển, nhanh chóng biến mất khỏi vị trí.
Ngay sau đó, đòn tấn công của Dương Thanh đã hạ xuống đúng vị trí cũ của Đinh Xương.
Lão Cửu đã đoán trước răng Đỉnh Xương không dám đỡ đòn tấn công của Dương Thanh, ngay khi Dương Thanh đánh trượt, bóng ông lão đã xuất hiện trước mặt Đinh Xương, vung tay đánh ra một chưởng.
“Uỳnh!”
Đỉnh Xương vừa xuất hiện ở vị trí mới đã bị lão Cửu đánh trúng một đòn, lập tức bị đẩy lùi lại phía sau.
Chỉ có điều, bí pháp Kim Chung Tráo của lão ta vẫn còn tác dụng, đòn tấn công của lão Cửu chỉ đánh lùi lão ta chứ chưa hề gây thương tổn nặng nề cho Đinh Xương.
“Giết!”
Chiêu đầu thất bại, Dương Thanh lại một lần nữa vung dao, xông về phía Đinh Xương.
Đỉnh Xương vừa bị lão Cửu đánh lùi, còn chưa kịp đứng vững đã mãnh liệt cảm nhận được một mối nguy cực lớn đang tới, sắc mặt lão ta lập tức tái đi, đồn hết sức đạp mạnh xuống đất, thân mình lui bắn về sau.
“Phụt!”
Nhưng đã muộn, con dao găm linh khí trong tay Dương Thanh lại vẽ một đường máu trên người lão ta, lần này, vết thương sâu hơn hai lần trước.
Cũng vào lúc này, lão Cửu lại tấn công Đinh Xương một lần nữa.
“Uỳnh!”
Đỉnh Xương bị đánh trúng, lảo đảo lui lại.
Dương Thanh vung tay, xông lên đâm con dao về phía lão ta.
“Phụt!”
Vết đâm thứ tư!
Lão Cửu và Dương Thanh phối hợp nhịp nhàng, hai người thay phiên nhau tấn công, một người đánh lui Đinh Xương, ngay khi lão ta còn chưa định thần lại, người kia liền đánh tiếp.
Đòn tấn công của lão Cửu vẫn không thể tạo nên vết thương trí mạng cho Đinh Xương nhưng con dao linh khí của Dương Thanh đã rạch nên bốn vết máu dài trên ngực lão ta.