Chương 1583:
Sát ý trong mắt Mã Siêu sáng rực, nhìn Simon chằm chằm, chân chuyển động, cơ thể bùng nổ.
“Ầm ầm ầm!”
Simon cũng tiếp chiến, hai người chiến đấu kịch liệt, chỉ thấy tiếng va chạm mãnh liệt vang lên không ngừng.
Nhóm chiến sĩ chiến vực Yến Đô và sát thủ Hồng Trần không kịp nhìn bóng dáng họ.
“Các anh em, Nhất Vương của biên giới phía Bắc đang ở đây, sát thủ Hồng Trần chỉ có con đường chết, giết cho tôi!”
Đổng Chiêm Cương kích động, nổi giậm gầm lên, một trăm cao thủ chiến vực như được tiếp thêm sức mạnh, sức chiến đấu tăng vọt.
Vốn dĩ cao thủ chiến vực Yến Đô đã có xu hướng bại, trong nháy mắt ý chí chiến đấu mãnh liệt, lại đàn áp sát thủ Hồng Trần.
Trận chiến của Mã Siêu và Simon cũng cực kỳ quyết liệt, dốc hết sức lực.
Chiến đấu liên tục, Mã Siêu càng ngày càng cảm thấy thực lực của mình yếu đi.
Sử dụng bí pháp vốn dĩ làm cơ thể phải chịu một lượng tải trọng lớn, vốn dĩ anh ta là người đang bị thương, bây giờ sử dụng bí pháp giải phóng thực lực, hoàn toàn bóp chết tiềm lực cuối cùng của cơ thể.
“Nhất Vương của biên giới phía Bắc chỉ thế thôi à!”
Simon cảm giác được sức chiến đấu của Mã Siêu không ngừng yếu đi, sát ý trong mắt càng đậm hơn. Tất nhiên ông ta biết vì Mã Siêu bị thương năng nên mới không đấu lại mình.
“Chẳng lẽ hôm nay phải chết ở đây thật à?”
Mã Siêu thầm thở dài.
Anh ta cực kỳ không cam tâm, nếu mình ở trạng thái đỉnh phong thì đối đầu với Simon, anh ta hoàn toàn không thấy áp lực.
Nhưng bây giờ anh ta hoàn toàn bất lực.
“Ầm!”
Simon tấn công ngay giữa ngực Mã Siêu.
Mã Siêu nôn một ngụm máu, cơ thể văng xa mười mét, ngã oạch xuống bên cạnh Dương Thanh.
“Anh Siêu!”
Phùng Tiểu Uyển đang châm cứu cho Dương Thanh thấy Mã Siêu ngã xuống bên cạnh, kinh hãi nước mắt rơi lã chã.
“Đừng quan tâm đến anh, cứu anh Thanh!”
Mã Siêu cắn răng nói.
Mặc dù Phùng Tiểu Uyển muốn đi cứu Mã Siêu nhưng không thể đi cứu được, quá trình châm cứu cho Dương Thanh sắp kết thúc. Lúc này mà bỏ dở giữa chừng, sợ là mọi cố gắng sẽ đổ sông đổ bể.
“Mã Siêu!”
Đổng Chiêm Cương cũng tái mét, nhìn Simon đang đi về phía Mã Siêu, mắt đỏ bừng rống lên.
Ông ta muốn đi cứu Mã Siêu nhưng bây giờ đội ngũ của họ không thể bị phá vỡ được, một khi phá trận, sợ là thương tích sẽ nghiêm trọng hơn.
Ông ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Simon đi về phía Mã Siêu.
Mã Siêu giãy dụa bò dậy, mặt đầy máu nhìn Simon chằm chằm , nghiến răng nghiến lợi nói: “Muốn động đến anh Thanh, trừ phi giẫm lên xác tôi!”
“Ầm!”
Simon sút chân ra, Mã Siêu bị đá bay.
Giờ phút này, bên cạnh Dương Thanh, ngoài Phùng Tiểu Uyển đang châm cứu cho anh thì không còn ai hết.
“Không ngờ Tướng quân biên giới phía Bắc lại chết thế này, đúng là đáng tiếc”.
Simon đứng trước mặt Dương Thanh, ánh mắt loé sáng vì phấn khích.
Sau khi giết Dương Thanh, danh tiếng của ông ta sẽ bùng nổ.
“Tôi sẽ không để ông làm anh Thanh bị thương”.