Mục lục
Bất bại chiến thần - Dương Thanh (Truyện full tác giả: Tần Tích)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1503:

 

Đến chết Vua Súng cũng không thể ngờ thứ giết chết mình lại là viên đạn mình mới bắn ra, có điều bị Dương Thanh lấy ra giết ngược lại anh ta. “Chờ chuyện của Quan Vương xong xuôi, đã đến lúc tới

 

Hồng Trần một chuyến!”

 

Dương Thanh nheo mắt lại, cất lời. Anh thả mình xuống, nhảy thẳng từ lầu tám.

 

Sau khi giải quyết mối phiền phức là Vua Súng Hồng Trần, Dương Thanh tiếp tục đến Vương phủ họ Quan.

 

Anh biết cao thủ Thần Cảnh của Quỷ Môn sẽ xuất hiện nhưng anh không ngờ đối phương lại đến nhanh như vậy. Bây giờ chỉ có thể cầu nguyện nhóm cao thủ của Quan Vương vẫn còn sống sót.

 

Lúc này, trong Vương phủ họ Quan.

 

Lão già mặc áo đạo sĩ đã đợi mười phút, sắc mặt càng ngày càng u ám, lão ta từ từ đứng dậy nhìn Quan Vương bằng đôi mắt âm u: “Xem ra cậu Thanh mà các người nói hoàn toàn không dám tới”.

 

“Nếu đã vậy, tôi chỉ có thể ỷ mạnh hiếp yếu, giẫm chết đảm kiến các người trước đã”.

 

Lão già mặc áo đạo sĩ dứt lời, một luồng hơi thở kinh khủng bùng nổ, nhất thời dường như nhiệt độ của Vương phủ họ Quan giảm vài độ.

 

Đám quyền quý của Vương thành Quan lộ vẻ tuyệt vọng, ban nãy họ đã thấy lão già mặc áo đạo sĩ này mạnh đến nhường nào.

 

Đến Quan Vương còn bị lão ta khống chế một cách dễ dàng, dù họ có bắt tay nhau thì có thể làm gì được? “Cậu Thanh, cuối cùng cậu đang ở đâu?”

 

Quan Hồng Nghị vội vàng gào to.

 

Sắc mặt Quan Vương vô cùng nghiêm nghị, hai mắt nhìn chằm chặp lão già mặc áo đạo sĩ nói: “Cậu Thanh tuyệt đối sẽ không sợ ông, chỉ dựa vào ông chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của cậu ấy”.

 

“Nếu ông không muốn chết, tôi khuyên ông nên rời đi, bằng không cậu Thanh mà tới ông có muốn đi cũng không còn cơ hội nữa đâu”.

 

Khí thế trên người lão già mặc áo đạo sĩ trực tiếp bao phủ lên người Quan Vương, lão ta híp mắt nói: “Nếu cậu Thanh mà ông nói lợi hại như vậy tại sao lại chưa tới đây?”

 

“Chắc chắn cậu Thanh đang bận việc gì đó bằng không cậu Thanh sẽ không bao giờ bỏ mặc chúng tôi”.

 

Khương Long Phi của nhà họ Khương nghiêm túc nói. “Không sai, cậu Thanh không phải kiểu người tham sống sợ chết, dù ông là cao thủ Thần Cảnh nhưng chắc chắn cũng không phải là đối thủ của cậu Thanh đâu”.

 

Lâm Hạo nhà họ Lâm cũng lớn tiếng nói.

 

Nhất thời trong phòng họp rộng lớn các bên quyền quý đều kích động, dù đối mặt với cao thủ Thần Cảnh, dường như bọn họ cũng không hề sợ hãi.

 

Điều này khiến lão già mặc áo đạo sĩ hết sức ngạc nhiên. Lão ta biết, trong số những người có mặt ở đây người mạnh nhất cũng chỉ có Quan Vương là cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong mà thôi.

 

Những người khác, thậm chí còn chưa đến thực lực Vương Cảnh đỉnh phong, chỉ là đám tôm tép trong mắt lão ta.

 

Dù là ở Miêu Thành, đám cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong kia gặp cao thủ Thần Cảnh cũng vô cùng kính sợ.

 

Chỉ một Vương thành Quan nhỏ bé nhưng lão ta lại không hề thấy sự kính sợ đối với cao thủ Thần Cảnh từ trên mặt bất kỳ ai. “Các người không sợ tôi sẽ giết các người sao?”

 

Lão già mặc áo đạo sĩ nghi ngờ nói. “Nếu sợ thì ông sẽ tha cho chúng tôi sao? Nếu không tha thì tại sao chúng tôi phải sợ?”

 

Quan Vương cười lạnh nói: “Hơn nữa, cậu Thanh cũng sắp tới rồi, tại sao chúng tôi phải sợ ông?”

 

“Ngoài ra, ông thật sự nghĩ chúng tôi không biết Miêu

 

Thành là nơi nào à?”

 

“Tôi có thể nói cho ông biết, mấy chục năm trước chúng tôi đã biết Miêu thành, lúc đó Miêu Thành cũng đã có mười mấy cao thủ Thần Cảnh rồi”.

 

“Dù trong tình huống biết rõ những điều này mà chúng tôi vẫn ra tay moi ra thám tử được Quỷ Môn cài cắm trong các gia tộc lớn ở Vương thành Quan, ông thật sự nghĩ chúng tôi không sợ chết sao?”

 

Lão già mặc áo đạo sĩ vốn định ra tay nhưng sau khi nghe được lời này của Quan Vương sắc mặt lập tức thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK