Mục lục
Bất bại chiến thần - Dương Thanh (Truyện full tác giả: Tần Tích)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1381:

 

Nhưng Quan Cầm đã được gả đi rồi, cho dù có bị Vũ Tử Khai đánh chết ở đây cũng không liên quan gì tới Vương tộc họ Quan.

 

Quan Hồng Nghị co giật khóe miệng nhưng cũng không nói gì, chỉ phất tay ra lệnh: “Ném con ả xấu xí biến thành hộp này ra ngoài đi!”

 

“Vâng!”

 

Hai gã vệ sĩ của Vương tộc họ Quan vội vàng chạy tới khiêng Quan Cầm ra ngoài.

 

Vừa ra đến cửa, Quan Cầm đã mơ màng tỉnh lại.

 

“Đều tại con ả đê tiện Quan Duyệt kia, tất cả là tại mày!”

 

Cô ta thầm gào thét điên cuồng trong lòng.

 

Nhưng cô ta vừa mới tỉnh lại, chưa kịp phản ứng đã bị hai gã vệ sĩ ném ra ngoài như rác rưởi.

 

“Bịch!”

 

Cơ thể của cô ta nặng nề rơi xuống đất, đập đầu vào thân cây tùng ngoài cổng sảnh tiệc, trợn mắt ngất xỉu lần hai.

 

Quan Duyệt vừa đến nơi chứng kiến cảnh tượng này cũng bị dọa sợ.

 

“Chẳng lẽ người của Hoàng tộc họ Vũ đã biết Quan Duyệt mắng Vũ Tử Khai là thằng ngốc rồi sao?”

 

Cô ta tự hỏi.

 

Nhưng cô ta cũng chỉ hơi kinh ngạc rồi nhanh chóng đi vào trong sảnh tiệc.

 

“Quan Duyệt, cuối cùng cháu cũng tới rồi”.

 

Thấy cô ta đến, Quan Hồng Nghị tươi cười nói.

 

Trước kia khi nhìn thấy Quan Duyệt, đừng nói là cười, đến cả nhìn ông ta cũng không thèm nhìn cô ta một cái.

 

Nhưng bây giờ, Quan Duyệt sắp gả vào Hoàng tộc họ Vũ, sau này sẽ là con dâu của người đứng đầu nhánh hai Hoàng tộc họ Vũ, cả thân phận và địa vị đều lên như diều gặp gió.

 

Còn Quan Hồng Nghị muốn làm Quan Vương bắt buộc phải được Hoàng tộc họ Vũ ủng hộ. Chỉ cần sau khi Quan Duyệt trở thành mợ chủ của nhánh hai Hoàng tộc, cô ta đồng ý giúp đỡ ông ta, ông ta sẽ càng nắm chắc phần thắng.

 

Quan Duyệt không thèm để ý tới ông ta, chỉ nhìn Vũ Tử Khai.

 

Cô ta biết mặt toàn bộ người của vương tộc họ Qan, chỉ không biết Vũ Ninh và Vũ Tử Khai, người cô ta sắp phải gả chỉ có thể là Vũ Tử Khai.

 

“Em là vợ anh sao?”

 

Vũ Tử Khai kích động nói: “Đẹp hơn con ả xấu xí vừa nãy nhiều”

 

Vũ Ninh cũng hài lòng gật đầu: “Không tệ, đủ tư cách làm con dâu của tôi?”

 

“Cháu mau chào bố chồng đi”

 

Quan Hồng Nghị thấy Quan Duyệt sững sợ, lập tức lên tiếng thúc giục.

 

Quan Duyệt bật cười tự giễu: “Tôi chưa từng đồng ý lấy chồng càng chưa từng nói muốn gả cho một thằng ngốc”

 

Cô ta vừa dứt lời, mọi người đều chết lặng.

 

Ai cũng cực kỳ kinh hãi. Quan Hồng Nghị cũng trợn trừng mắt. Ông ta biết Quan Duyệt không muốn gả vào Hoàng tộc họ Vũ nhưng không ngờ cô ta to gan tới vậy, dám nói Vũ Tử Khai là thằng ngốc ngay trước mặt Vũ Ninh.

 

Sắc mặt Vũ Ninh lập tức cứng đờ. Ông ta hoàn toàn không thể ngờ được trong Vương tộc họ Quan lại có người dám nói con trai mình như vậy.

 

Ông ta chỉ có một đứa con trai là Vũ Tử Khai, tuy đúng là thằng ngốc nhưng chưa từng có ai dám nói vậy trước mặt ông ta.

 

Có thể nói Vũ Tử Khai chính là vảy ngược của ông ta, chạm vào là tội chết!

 

“Vèo!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK