Chương 1584:
Phùng Tiểu Uyển đứng lên giang hai tay ra che trước mặt Dương Thanh, mắt đỏ hoe nhìn Simon nói.
Cô ta cực kỳ sợ hãi nhưng không thể trơ mắt nhìn Dương Thanh bị Simon giết được.
“Bốp!”
Simon tát một cái, Phùng Tiểu Uyển bị đánh bay.
Lúc này trước người Dương Thanh không có ai bảo vệ cả.
“Đại nhân!”
“Anh Thanh!”
Phùng Tiểu Uyển cũng hô to, mặt đẫm nước mắt.
“Đi chết cho tôi!”
Simon nổi giận, gầm lên một tiếng rồi giẫm chân.
“Ầm!”
Khoảnh khắc khi Simon giẫm chân xuống, Dương Thanh vốn đang hôn mê chợt vươn một ngón tay đặt trên bàn chân Simon.
“Ông muốn giết tôi?”
Mắt Dương Thanh chợt mở, giọng nói như đến từ địa ngục phát ra từ nơi tận sâu trong cổ họng anh.
Giờ khắc này, Simon trợn mắt nhìn chằm chằm ngón tay đó, cậu ta chỉ cần dùng một ngón tay thôi đã có thể chặn hết tất cả sức lực trên chân mình.
Lông tơ trên người ông ta dựng đứng.
“Anh Thanh!”
Thấy Dương Thanh tỉnh lại, Mã Siêu kích động hét lên.
Khoé môi chảy máu của Phùng Tiểu Uyển cũng cong lên: “Cuối cùng những cố gắng của em cũng không uổng phí!”
Mắt Đổng Chiêm Cương cũng đỏ bừng, nhìn Dương Thanh chỉ dùng một ngón tay của mà có thể ngăn chặn toàn bộ sức mạnh của cao thủ bán bộ Thần Cảnh, vì kích động nên người ông ta run rẩy.
“Đại nhân, cuối cùng cậu cũng tỉnh!”
Đổng Chiêm Cương nức nở.
Ông ta đã chuẩn bị tỉnh thần toàn quân sẽ bị diệt, cho dù chết ông ta cũng muốn bảo vệ Dương Thanh nhưng bây giờ ông ta và cao thủ chiến vực Yên Đô đang bị kiềm chế, không thể đi cứu Dương Thanh được.
Không ngờ trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc này, Dương Thanh lại tỉnh dậy.
“Cậu… sao lại thế được?”
Simon ngỡ ngàng nói.
Ông ta là cao thủ bán bộ Thần Cảnh, trong giới sát thủ, đó đã là một trong số những cao thủ cao cấp nhất, đồng thời cũng là một trong số ba cao thủ đứng top của Hồng Trần.
Mặc dù là cao thủ Thần Cảnh nhưng ông ta vẫn cảm nhận được sự mạnh mẽ của đối phương, giờ phút này năng lượng bộc phát trong ngón tay của Dương Thanh làm ông ta có ảo giác mình không thể theo kịp.
“Ầm!”
Bỗng nhiên một sức mạnh kinh người truyền ra từ tay Dương Thanh, chỉ nghe một tiếng vang lớn, Simon thực lực bán bộ Thần Cảnh bay thẳng ra ngoài.
Mọi người kinh hãi phát hiện bàn chân bị ngón tay Dương Thanh chỉ vào đã thủng một lỗ.
“Cộc cộc cộc!”
Dương Thanh đứng lên đi về phía trước, mỗi bước đi, con đường nhựa cứng bị lún xuống.
Giống như mỗi bước chân của anh hàm chứa sức mạnh của vạn vật.
Simon đã kinh hãi vì sức mạnh bộc phát ra từ một ngón tay của Dương Thanh, chân phải bị xuyên thủng đau đớn làm ông ta có cảm giác sống không bằng chết.