Mục lục
Bất bại chiến thần - Dương Thanh (Truyện full tác giả: Tần Tích)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3107:

Đinh Vũ lắc đầu: “Phủ Hoài Thành không biết chuyện Dương Thanh có linh khí”.

Đỉnh Xương hỏi với vẻ khó hiểu: “Không biết ư? Sao có thể chứ? Nếu không biết trong tay Dương Thanh có linh khí, sao họ lại trả giá đắt như thế để đuổi giết Dương Thanh vậy?”

Đỉnh Vũ nói: “Trước đó khi Hoài Trấn đến nhà họ Đỉnh chúng ta, cậu ta muốn tìm em cũng vì không biết giữa em và Dương Thanh đã xảy ra chuyện gì. Cậu ta nghĩ em có thực lực ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, còn cao thủ bên cạnh Dương Thanh đã bị thành chủ Hoài Thành đánh trọng thương, hai người bị thương nặng không thể là đối thủ của em được”.

“Thế nên cậu ta mới tìm em để làm rõ chuyện này, rõ ràng cậu ta cũng không biết Dương Thanh đang sở hữu dao găm linh khí, nếu biết, phủ Hoài Thành đã không treo thưởng cả chục tỷ, huy động thế lực khắp nơi đi đuổi giết Dương Thanh, mà thành chủ Hoài Thành đã đích thân ra mặt rồi”.

“Với thực lực đạt đến cấp bậc như thành chủ Hoài Thành, một khi có linh khí trong tay, khắp Chiêu Châu, còn ai là đối thủ của ông ta chứ?”

Nghe thấy Đinh Vũ nói thế, Đinh Xương hiểu ngay, bèn nói: “Tức là chỉ chúng ta biết Dương Thanh đang năm giữ linh khí à?”

Đỉnh Vũ gật đầu: “Chắc vậy, băng không cậu ta đã bị thế lực ở kháp nơi đuổi giết từ lâu rồi”.

Sự lo lăng trong mắt Đinh Xương vẫn không giảm, lão ta nói: “Anh cả, cho dù chỉ mình chúng †a biết trong tay Dương Thanh có dao găm linh khí, sao chúng ta có thể kết luận sau lưng cậu ta không có thế lực mạnh mẽ nào chứ?”

“Chắc chắn sau lưng thiên tài đỉnh cao như cậu ta sẽ có thế lực hàng đầu, hơn nữa kiểu gì người bảo vệ cậu ta cũng là cao thủ vô cùng mạnh mẽ”.

Đỉnh Vũ trầm giọng nói: “Nhỡ không có thì sao?”

Đỉnh Xương lập tức im lặng, đúng là vẫn có khả năng này, nhưng xác suất rất thấp.

Đỉnh Vũ nói: “Tìm phú quý trong nguy hiểm, nhà họ Đinh chúng ta đã im lặng quá lâu, tới lúc hành động rồi. Sức hút của con dao găm này quá lớn, nếu bây giờ chỉ có chúng ta biết, thì phải nghĩ mọi cách để giành nó về tay”.

“Thực lực của anh đã dừng ở Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ rất nhiều năm, nếu lấy được dao găm linh khí này, chắc chăn anh sẽ đột phá đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nếu anh đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, cộng thêm con dao găm linh khí kia, không nói trên khắp Chiêu Châu, ở Thiện Thành này, còn ai làm gì được anh chứ?

Ngay cả Mục phủ cũng không là gì cải”

Thấy Đinh Vũ nói thế, Định Xương cũng siết chặt năm tay, ánh mắt nóng rực. Lão ta nói: “Nếu thế, giờ chúng ta sẽ dốc sức tìm kiếm tung tích của Dương Thanh?”

Đinh Vũ mỉm cười: “Không phải chúng ta, chúng ta sẽ phối hợp với phủ Hoài Thành”.

Nhìn nụ cười trên mặt Định Vũ, Định Xương hiểu ngay, bèn mỉm cười: “Em hiểu rồi, anh cả định lợi dụng sức mạnh của phủ Hoài Thành để bắt Dương Thanh, phủ Hoài Thành cũng không biết chuyện trong tay Dương Thanh có dao găm linh khí, chỉ cần chúng ta có thể tranh thủ thời gian để đối mặt với Dương Thanh một mình, chúng ta sẽ có cơ hội rất lớn để tìm ra con dao găm linh khí kia”.

“Chỉ cần chúng ta làm kín kẽ, cho dù sau lưng Dương Thanh có thế lực vô cùng mạnh mẽ, cho dù cậu ta có người bảo vệ, khi đó, phủ Hoài Thành bắt buộc phải chịu lửa giận từ đối phương, còn tuy chúng ta cũng bị liên lụy, nhưng so với việc đạt được linh khí, chút liên lụy ấy chưa là gì”.

Đinh Vũ gật đầu, nói với ra bên ngoài: “Liên lạc với Hoài Trấn, cứ bảo tôi muốn thương lượng với cậu tai”

“Vâng, thưa chủ gia tộc!”

Có người đi liên lạc với Hoài Trấn ngay.

Mục phủ, Thiện Thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK