Chương 747:
Dương Thanh mỉm cười, hỏi: “Ông nội anh đâu? Giờ ông ấy vẫn khỏe chứ?”
“Ông nội đã truyền vị trí chủ gia tộc cho bố tôi, về dưỡng lão rồi. Ngày nào ông ấy cũng ở trong nhà, trồng đủ loại hoa và rau quả, cuộc sống rất an nhàn”.
Trần Anh Hào nói: “Nhưng ông nội tôi thường xuyên nhắc tới cậu, vẫn nhớ kỹ ơn đức lớn lao của cậu, còn dặn chúng tôi phải luôn nghe lệnh cậu nữa”.
“Ông chủ Trần đúng là khách sáo quá!”, Dương Thanh cười nói.
Bàng Tiểu Duyệt không thể nói chen vào, nhưng từ cuộc trò chuyện giữa hai người, cô ta đã gặt hái được rất nhiều thông tin, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Tuy cô ta không biết gì về nhà họ Trần, nhưng từ những lời Trần Anh Hào vừa nói thì có thể thấy nhà họ Trần cũng thuộc hạng quyền thế, không ngờ họ lại coi trọng Dương Thanh tới mức này.
Quan trọng nhất là Trần Anh Hào còn nói, chỉ cần Dương Thanh đồng ý, nhà họ Trần sẵn lòng giao hết sản nghiệp cho anh.
Khả năng quan sát của Bàng Tiểu Duyệt rất mạnh, cô ta có thể thấy Trần Anh Hào đang vui vẻ từ tận đáy lòng chứ không hề nói dối, như thể việc giao hết sản nghiệp cho Dương Thanh là vinh hạnh của nhà họ Trần.
“Anh Hào, anh sắp xếp người dẫn Tiểu Duyệt đi dạo đi”.
Sau bữa cơm, Dương Thanh bỗng nói với Trần Anh Hào rồi bảo Bàng Tiểu Duyệt: “Tiểu Duyệt, cô chờ tôi một lát, chốc nữa tôi sẽ đưa cô về”.
Trần Anh Hào gọi một cô gái trẻ tới rồi giới thiệu: “A Mỹ, đây chính là cậu Thanh”.
“Chào cậu Thanh ạ!”
A Mỹ cung kính nói rồi nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt sùng bái, rõ ràng đã nghe nói về Dương Thanh.
“Cậu Thanh, đây là bạn gái tôi, cậu cứ gọi cô ấy là A Mỹ là được”, Trần Anh Hào lại giới thiệu với Dương Thanh.
Dương Thanh gật nhẹ đầu: “Chào cô!”
“A Mỹ, em dẫn em dâu đến phòng sưu tầm của anh, tặng cô ấy viên Dạ Minh Châu mà anh vừa mua được tối qua nhé”, Trần Anh Hào nói.
“Vâng, để em dẫn em dâu đi”, A Mỹ thân mật kéo tay Bàng Tiểu Duyệt rời đi.
Nghe thấy đối phương gọi mình là em dâu, khuôn mặt xinh đẹp của Bàng Tiểu Duyệt lập tức đỏ bừng.
Dương Thanh cũng không giải thích, chờ Bàng Tiểu Duyệt đi theo A Mỹ rồi mới hỏi: “Bây giờ nhà họ Trần phát triển thế nào rồi?”
Nếu hôm nay không gặp được Trần Anh Hào, Dương Thanh cũng sắp quên mất nhà họ Trần luôn.
Trần Anh Hào vội nói: “Cậu Thanh, bây giờ nhà họ Trần đúng là hơn xa lúc trước, ở khu vực Giang Nam, có thể nói ngay cả nhà họ Hàn cũng chưa chắc đã thịnh vượng bằng nhà họ Trần”.
Nghe thấy thế, Dương Thanh hơi bất ngờ, mới mấy tháng ngắn ngủi thôi mà nhà họ Trần đã phát triển tới mức này rồi.
“Thực sự không dám giấu, sở dĩ nhà họ Trần vươn ra khỏi Giang Nam cũng vì ông nội tôi đã dặn chúng tôi phải mở rộng lãnh thổ của nhà họ Trần. Ông ấy nói cậu Thanh là rồng, nếu nhà họ Trần không cố gắng thì sẽ cách cậu ngày càng xa”.
Sau khi thoáng do dự, Trần Anh Hào nói.
Dương Thanh gật nhẹ đầu: “Chào cô!”
“A Mỹ, em dẫn em dâu đến phòng sưu tầm của anh, tặng cô ấy viên Dạ Minh Châu mà anh vừa mua được tối qua nhé”, Trần Anh Hào nói.
“Vâng, để em dẫn em dâu đi”, A Mỹ thân mật kéo tay Bàng Tiểu Duyệt rời đi.
Nghe thấy đối phương gọi mình là em dâu, khuôn mặt xinh đẹp của Bàng Tiểu Duyệt lập tức đỏ bừng.
Dương Thanh cũng không giải thích, chờ Bàng Tiểu Duyệt đi theo A Mỹ rồi mới hỏi: “Bây giờ nhà họ Trần phát triển thế nào rồi?”
Nếu hôm nay không gặp được Trần Anh Hào, Dương Thanh cũng sắp quên mất nhà họ Trần luôn.
Trần Anh Hào vội nói: “Cậu Thanh, bây giờ nhà họ Trần đúng là hơn xa lúc trước, ở khu vực Giang Nam, có thể nói ngay cả nhà họ Hàn cũng chưa chắc đã thịnh vượng bằng nhà họ Trần”.
Nghe thấy thế, Dương Thanh hơi bất ngờ, mới mấy tháng ngắn ngủi thôi mà nhà họ Trần đã phát triển tới mức này rồi.
“Thực sự không dám giấu, sở dĩ nhà họ Trần vươn ra khỏi Giang Nam cũng vì ông nội tôi đã dặn chúng tôi phải mở rộng lãnh thổ của nhà họ Trần. Ông ấy nói cậu Thanh là rồng, nếu nhà họ Trần không cố gắng thì sẽ cách cậu ngày càng xa”.
Sau khi thoáng do dự, Trần Anh Hào nói.
Chuyện này khiến Dương Thanh rất bất ngờ, hóa ra sản nghiệp của nhà họ Trần xuất hiện nhiều như thế là để tiếp cận anh.