Mục lục
Bất bại chiến thần - Dương Thanh (Truyện full tác giả: Tần Tích)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2670:

“Chết đi cho tôi!”

Lý Bảo Tuấn đã xông tới trước mặt Dương Thanh, vung nắm đấm lên, tập trung toàn bộ sức mạnh của cơ thể vào cú đấm này.

Anh ta tự tin dù là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc có thể dễ dàng đỡ được một đòn này.

Nhưng lúc này Dương Thanh bỗng giơ tay lên trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người.

“Oành!”

Một giây tiếp theo, tiếng va chạm chói tai vang lên khắp đại sảnh, khí thế võ thuật dữ dội, giống như một cơn lốc xoáy hoành hành khắp đại sảnh.

Chỉ thấy thấy chiếc ghế sofa bằng gỗ gụ bên cạnh lập tức nổ tung dưới tác động của luồng sức mạnh dữ dội này, còn có dụng cụ bằng thủy tinh trong phòng cũng vỡ tan tành.

“Sao lại thế được?”

Lý Bảo Tuấn mở to mắt nhìn Dương Thanh đang đứng im không nhúc nhích, mà chỉ vươn một cánh tay ra.

Lúc này, nắm đấm của anh ta đã va vào lòng bàn tay của Dương Thanh, chẳng những không hề gây ra vết thương trí mạng với Dương Thanh, thậm chí nó còn chưa đủ gãi ngứa cho Dương Thanh nữa.

“Chỉ có chút sức lực này à?”

Dương Thanh bỗng cười trêu tức, trong mắt lóe lên sát khí.

Cho đến giờ phút này, những người xung quanh đang ngơ ngác mới hoàn hồn trở lại, ai cũng nhìn Dương Thanh bằng vẻ mặt thay đổi.

Mới vừa rồi bởi vì mấy lời nói của Lý Bảo Tuấn mà một số người còn nghi ngờ liệu có phải Dương Thanh bị thương nặng, cảnh giới võ thuật sẽ tuột dốc thê thảm hay không? Nhưng bây giờ xem ra dường như không phải vậy.

Thượng Quan Nhu vẫn còn đang sốt ruột, lúc này cũng lặng lẽ thở hắt ra, trên mặt lộ ra nụ cười xinh đẹp.

Người của nhà họ Lý lần lượt thay đổi sắc mặt. Vị cha chú nhà họ Lý sợ hãi nói: “Cậu Thanh, xin hãy nương tay!”

Lúc này Lý Bảo Tuấn cũng hoàn hồn, không chút do dự xoay người chuẩn bị chạy trốn. Anh ta biết rất rõ đòn mạnh nhất của mình cũng không thể đả thương được Dương Thanh, vì vậy chỉ cần Dương Thanh tùy tiện ra đòn cũng có thể lấy mạng của anh.

Nhưng Dương Thanh sẽ bỏ qua cho anh ta sao?

Ngay khi Lý Bảo Tuấn vừa quay người, Dương Thanh bất ngờ dùng tay kia tung ra một đòn, đột nhiên đánh về phía Lý Bảo Tuấn.

“Oành!”

Một tiếng vang thật lớn, kèm theo tiếng xương gãy, cơ thể của Lý Bảo Tuấn như thể bị một chiếc xe tải hạng nặng đâm vào văng ra khỏi cửa sổ.

Người còn chưa tiếp đất đã hoàn toàn tắt thở. Đợi đến khi rơi xuống đất, cơ thể của anh ta mềm oặt giống như không xương, thất khiếu còn đầm đìa máu tươi.

Lúc này cả hiện trường yên lặng như tờ!

Tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng, một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ lại chết nhanh như vậy sao?

Phải biết, dù là ở Hoàng tộc, cao thủ Thần Cảnh trung kỳ cũng được xem là rường cột của gia tộc. Nhưng bây giờ nhà họ Lý khó khăn lắm mới bồi dưỡng được một thiên tài võ thuật Thần Cảnh trung kỳ, thế mà anh ta vừa mới thể hiện ra thực lực Thần Cảnh trung kỳ đã bị Dương Thanh giết chết trong vòng một nốt nhạc.

“Chết, chết rồi?”

Hồi lâu vị cha chú kia mới run rẩy nói.

Ông ta không thể chấp nhận được sự thật này. Bước nhanh tới bên cạnh Lý Bảo Tuấn, sau khi kiểm tra một hồi vẻ sợ hãi trên mặt càng đậm.

Ông ta sợ hãi phát hiện Lý Bảo Tuấn chẳng những đã chết mà xương cả người thân đều vỡ vụn.

Điều này có nghĩa là cú đấm của Dương Thanh vừa rồi đã trực tiếp làm gãy nát xương cốt của Lý Bảo Tuấn huống chi ngũ tạng lục phủ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK