Chương 2711:
Đám cao thủ nhà họ Lý lập tức im lặng, một hồi lâu sau, “anh tư” kia lại hỏi: “Nói vậy, ông tới đây là để cứu cậu ta à?”
Thượng Quan Phó không đáp, ánh nhìn sắc bén như dao bỗng rơi xuống người Dương Thanh. Giây phút này, Dương Thanh có cảm giác mình đang bị cái chết bao trùm lên rồi, kẻ kia chỉ cần nảy sinh một ý niệm trong đầu là có thể dễ dàng giết chết mình.
Cho đến giờ phút này, anh mới ý thức được, vị cao thủ vẫn luôn ẩn núp bên cạnh Thượng Quan Hoàng mạnh đến cỡ nào, chỉ sợ cảnh giới võ thuật của lão ta đã vượt qua Lý Trọng rồi, nhưng hẳn cũng không cao hơn Lý Trọng là bao.
Lý Trọng tuy chỉ mới tới Siêu Phàm Tứ Cảnh nhưng cũng đã tiến sát tới cảnh giới Siêu Phàm Ngũ Cảnh, quan trọng hơn nữa là, Lý Trọng đang tu luyện Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, có thể chiến đấu vượt cảnh giới, có nghĩa là, thực lực của Lý Trọng chí ít cũng phải ngang với cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh, thậm chí có thể gần bằng Siêu Phàm Lục Cảnh.
Hoàng tộc họ Thượng Quan đã có Thượng Quan Phó âm thầm bảo vệ, nhưng Hoàng tộc họ Thượng Quan vẫn không chịu ra tay với nhà họ Lý, như vậy chỉ có một khả năng, đó là Hoàng tộc vẫn còn có điều cần lo lắng.
Lo lắng này nhất định đến từ Lý Trọng, Thượng Quan Phó hoàn toàn không dám chắc mình có thể nhanh chóng giết chết Lý Trọng hoặc đánh trọng thương lão ta.
Không chỉ có thế, Thượng Quan Phó còn biết Lý Trọng đang âm thầm bồi dưỡng chín cao thủ Siêu Phàm Cảnh, một khi cuộc chiến giữa hai tộc nổ ra, nếu lão ta không thể nhanh chóng hạ gục Lý Trọng thì chín tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý sẽ tàn sát sạch người của Hoàng tộc.
Thượng Quan Phó không dám đặt cược, cho nên vẫn không dám ra tay với nhà họ Lý, đồng thời cũng nấn ná mãi không chịu ra mặt.
Nhưng tình thế hôm nay đã khác, tất cả mọi cao thủ Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý đều đã ra mặt, trừ đi ba người bị Dương Thanh giết cùng với một tên vừa rồi bị lão ta hạ gục, đội quân Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý đã thiệt hại rất nặng nề.
Còn lại năm tên cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh chỉ là con sâu cái kiến trước mặt lão ta mà thôi.
Dương Thanh đoán lão ta đã sớm có mặt ở đây, nhưng thấy anh bị đám cao thủ nhà họ Lý bao vây nên mãi vẫn không ra mặt, mãi đến khi Dương Thanh bị đánh trọng thương, sắp bị mang đi, lão ta mới nhảy ra.
Có một điều có thể khẳng định, thực lực của Thượng Quan Phó nhất định cao hơn Lý Trọng, vậy tức là, cảnh giới võ thuật của lão ta hẳn đang nằm ở Siêu Phàm Lục Cảnh.
Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp cũng chỉ mới tới Siêu Phàm Thất Cảnh.
“Chiêu bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau lưng quả là rất tuyệt đấy!”
Dương Thanh châm chọc nhìn Thượng Quan Phó, nghiến răng nói: “Tiền bối hẳn phải hơn tôi đến trăm tuổi rồi mà lại chơi chiêu bắt nạt một kẻ thuộc hàng cháu chắt như vậy, không sợ khi chuyện này lộ ra ngoài sẽ bị người đời cười nhạo hay sao?”
Thượng Quan Phó cười nhẹ một tiếng: “Này nhóc, cậu nhanh mồm nhanh miệng thật đấy, nếu cậu ngoan ngoãn giúp Hoàng tộc đối phó với nhà họ Lý thì có lẽ tôi còn có thể tha mạng cho cậu, nhưng cậu lại dám chơi xỏ Hoàng tộc họ Thượng Quan chúng tôi”.
Dương Thanh cười nhạt: “Các người dám tính kế với tôi trước, chẳng lẽ lại không cho tôi bẫy các người một phen coi như đáp trả? Chẳng phải các người muốn lợi dụng tôi để tiêu hao thực lực của nhà họ Lý sao? Nay các người đã đạt được mục đích rồi đó, đàn cao thủ mà Lý Trọng dốc hết tâm huyết nuôi dưỡng hơn năm chục năm đã sắp bị hủy hoại hoàn toàn trong tay ông rồi”.
Nghe Dương Thanh nói thế, năm tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh còn lại của nhà họ Lý mới hiểu được mọi chuyện, thì ra tất cả những chuyện này đều là cái bẫy của Hoàng tộc.
Lúc này, lòng bọn họ tràn ngập hối hận, đúng như Dương Thanh nói, bọn họ chính là tâm huyết của Lý Trọng dốc ra trong suốt năm mươi năm, hôm nay vừa mới xuất hiện, còn chưa kịp thực thi kế hoạch vĩ đại thì đã bị Hoàng tộc gài bẫy tiêu diệt.