Mục lục
Bất bại chiến thần - Dương Thanh (Truyện full tác giả: Tần Tích)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1343:

 

Dương Thanh không hề giấu diếm.

 

Dù là Quan Hồng Vĩ hay chú Đức, vết thương của bọn họ đều rất rõ ràng, với năng lực của Vương tộc họ Quan, không khó để tìm ra nguyên nhân cái chết của bọn họ.

 

Quan Hồng Nghị hít sâu một hơi: “Chết hết rồi sao?”

 

Dương Thanh không lên tiếng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Quan Hồng Nghị.

 

Tuy đối phương cũng là người của Vương tộc họ Quan, nhưng dù sao cũng không có xung đột trực tiếp với anh, cũng không có thù không đội trời chung gì.

 

“Tôi muốn mang thi thể của họ về Vương tộc họ Quan, nhưng tôi cũng muốn dẫn cháu gái Quan Hân của tôi về cùng!”

 

Quan Hồng Nghị bỗng thốt lên, thái độ cực kỳ hung hăng, dường như không hề sợ Dương Thanh dưới con nóng giận sẽ giết chết ông ta.

 

Dương Thanh híp mắt: “Ông không hiểu ý tôi sao?”

 

Quan Hồng Nghị gật đầu: “Tôi hiểu rất rõ ý của cậu Thanh, Quan Hân tìm người ám sát em gái của cậu quả thật rất quá đáng nhưng theo tôi biết cô gái kia vẫn chưa chết”.

 

“Tuy Quan Hân có tội nhưng cũng không đáng tội chết!”

 

“Em trai tôi chỉ có một đứa con gái này, bây giờ em trai cũng đã chết, mặc kệ thế nào, Quan Hân cũng là cốt nhục duy nhất trên đời này của em tôi, tôi nhất định phải bảo vệ con bé”.

 

Quan Hồng Nghị gằn giọng nói: “Rốt cuộc làm thế nào cậu mới bỏ qua cho Quan Hân? Cậu cứ ra giá đi”.

 

Không hổ là người thừa kế hợp pháp nhất của Vương tộc Quan, quả nhiên rất kiêu ngạo.

 

Dương Thanh cười lạnh: “Nếu ông bảo tôi ra giá, vậy thế này đi, rốt cuộc thế nào ông mới từ bỏ người phụ nữ này này? Ông cứ ra giá đi”.

 

Quan Hồng Nghị lập tức cau mày: “Cậu Thanh, tôi kính trọng cậu là cao thủ Vương Cảnh trung kỳ mới ôn hòa nhã nhặn thương lượng với cậu”.

 

“Nếu cậu thật sự ép tôi đến đường cùng thì tôi không ngại làm ra bất cứ việc gì đâu”.

 

“Cậu là cao thủ Vương Cảnh trung kỳ, mà Vương tộc Quan không chỉ có cao thủ Vương Cảnh trung kỳ thôi đâu”.

 

Sặc mùi uy hiếp!

 

Quan Hồng Nghị tự cho Dương Thanh chỉ là cao thủ Vương Cảnh trung kỳ, không hề nghĩ tới Dương Thanh còn lợi hại hơn thế nữa.

 

“Quan Hồng Vĩ bắn súng tự sát đã đành, nhưng chú Đức tại sao lại tự vẫn theo, ông thật sự không muốn biết sao?”

 

Dương Thanh bỗng hỏi: “Ông không muốn biết trước khi chết, bọn họ đã cầu xin tôi điều gì sao?”

 

Quan Hồng Nghị cau mày nhìn thẳng Dương Thanh: “Bọn họ nói gì?”

 

“Bọn họ đều mong rằng tôi có thể nể mặt Quan Duyệt mà bỏ qua cho Vương tộc họ Quan”.

 

Dương Thanh nói.

 

“Ha ha ha ha!”

 

Quan Hồng Nghị hoàn toàn không tin, lập tức cười to: “Cậu Thanh, cậu đúng là biết nói đùa!”

 

“Xem ra, ông không hề tin, nếu đã vậy thì tôi cũng không còn gì để nói”.

 

Dương Thanh lạnh nhạt nói: “Nể mặt Quan Duyệt tôi không so đo với ông, bây giờ ông rời đi tôi có thể coi như không có chuyện gì xảy ra”.

 

“Tôi muốn dẫn Quan Hân đi!”

 

Thái độ của Quan Hồng Nghị vô cùng kiên quyết.

 

“Nếu ông vẫn khăng khăng như thế thì tôi cũng không ngại khiến cho dòng dõi nhà họ Quan mất đi một người đâu!”

 

Trên mặt Dương Thanh lộ ra sát khí.

 

Tuy Quan Hồng Vĩ tự sát bằng súng nhưng Dương Thanh tin rằng Vương tộc họ Quan sẽ đổ hết tội lỗi này lên người anh.

 

Cho nên anh thật sự không ngại khiến cho Quan Hồng Nghị mãi mãi ở lại Yến Đô.

 

Đương nhiên làm vậy sẽ khiến anh gặp thêm một vài rắc rối lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK